Cô  nhẩm tính  vui vẻ : "Bốn trăm lọ, mỗi lọ năm hào. Một trăm hào là năm mươi đồng, bốn trăm hào là hai trăm đồng!"
Nói xong, mặt mày rạng rỡ.
Vừa lúc , Tần Chiêu Chiêu cũng  xong hai lọ cuối cùng.
Cô duỗi   dậy,  : "Rửa tay ăn cơm thôi."
Bữa cơm diễn  trong  khí vui vẻ. Dư Hoa và Lục Quốc An cũng   xem cảnh khách hàng tranh  mua kem bôi nẻ như lời Vương Tuệ Lan kể.
Họ nghĩ rằng bán bốn trăm lọ trong buổi chiều là đủ. Tối về  thêm một ít cho ngày mai,  hết sạch nguyên liệu trong thùng.
Vừa  hôm nay là cuối tuần. Sau một tuần bận rộn,   ngoài cũng coi như thư giãn một chút.
Tần Chiêu Chiêu đồng ý. Cuối cùng, Lục Phi  ở nhà trông con.
Lục Quốc An lái xe chở vợ và hai cô con dâu đến cửa hàng của Từ Bình An.
Chưa tới nơi, họ  thấy một đám đông tụ tập  cửa.
Cửa hàng mở mà chẳng ai , tất cả đều  ngoài đợi.
Rõ ràng, họ đang chờ Vương Tuệ Lan.
"Đông thật đấy? Họ  về nhà ăn cơm ?" Lục Quốc An tò mò hỏi.
"Có lẽ ăn xong mới đến. Bố đỗ xe bên đường ." Vương Tuệ Lan .
Lục Quốc An đỗ xe. Tần Chiêu Chiêu  ghế  mở cửa bước xuống. Dư Hoa cũng xuống xe, lập tức đỡ con dâu đang mang thai.
Vương Tuệ Lan bật : "Mẹ, con   . Không cần đỡ con."
"Không . Đã bảo ở nhà nghỉ mà con  chịu. Sáng nay  mệt , đừng cố quá!"
Vương Tuệ Lan bất lực nhưng cũng cảm động vì  chồng quan tâm.
Cô  đưa tay , để bà đỡ xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1039.html.]
Lục Quốc An mở cốp, lấy  bộ  kem bôi nẻ .
Những  đang  đợi thấy Vương Tuệ Lan mang hàng tới liền xôn xao kéo  gần.
"Đến ! Mau mua thôi!"
Mộng Vân Thường
Chẳng mấy chốc, cả nhà  vây kín.
Vương Tuệ Lan  đưa hàng  trong cửa hàng của  trai để giúp  bán  nhiều hơn, nhưng đám đông  vây chặt lấy họ.
Cô  lớn giọng trấn an: "Mọi  đừng vội,  mang tận bốn trăm lọ, ai cũng  phần! Xếp hàng  nào!"
Vương Tuệ Lan cất cao giọng.
Những  xếp hàng lập tức tản , nhanh chóng chạy đến  cửa tiệm để   hàng.
Từ Bình An thấy em gái đến thì vội giao  cửa hàng cho vợ trông coi, còn   ngoài chỉ huy khách xếp hàng.
Dưới sự hướng dẫn của , hàng ngũ nhanh chóng ngay ngắn.
Lục Quốc An xách theo một túi kem bôi nẻ, chậm rãi bước  cửa tiệm.
Thấy ông xuất hiện, Từ Bình An  khỏi căng thẳng. Lục Quốc An vốn mang theo khí thế nghiêm nghị, dù  tỏ vẻ gì nhưng ai  gần cũng tự khắc thấy áp lực.
Ông   đến tận cửa hàng của ... Trong lòng  bỗng  chút vinh dự.
Hắn vội vàng bước lên chào hỏi.
Lục Quốc An mỉm  ôn hòa: "Tiệm của   tệ, cũng khá rộng.   Tuệ Lan  rằng kinh doanh luôn  ."
Từ Bình An nhận lấy túi kem từ tay ông, đặt lên bàn,  gượng gãi đầu: "Cũng tạm ạ... Quả thực  ăn vẫn  định."
Lúc , Tần Chiêu Chiêu, Vương Tuệ Lan và Dư Hoa cũng đến nơi.
Sau khi bàn bạc, cả nhà quyết định để Vương Tuệ Lan nghỉ ngơi. Tần Chiêu Chiêu sẽ phụ trách bôi thử kem cho khách, còn Dư Hoa  bên cạnh thu tiền.
Tần Chiêu Chiêu lên tiếng: "Những ai  thử kem thì đến đây, ai  mua luôn thì xếp sang bên ."
Một  lập tức chen lên: "Không cần thử !  bôi hồi sáng , giờ sưng giảm một nửa,  xem,  còn nhức nữa! Kem  đúng là hàng ,  lấy mười hộp!"