Giọng lẫn trong sự hỗn loạn, mang theo nỗi hoang mang tột độ.
Ngay đó, Dương Cúc xuất hiện, gương mặt tái nhợt, ánh mắt hoảng loạn tột cùng.
Nhìn thấy Lục Trầm, cô như vớ cứu tinh, vội chạy đến, nắm chặt lấy cánh tay , giọng run rẩy:
"Anh ơn giúp với! Túi của lấy mất ! Trong đó cả tro cốt của chồng !"
Lục Trầm sững trong chốc lát, nhưng ngay lập tức nhớ đến nãy quấn kín mít ngang qua.
Người đó quá đáng ngờ.
Anh nhanh chóng trấn an: "Cô đừng lo, giữ chặt đứa bé, đừng cả. Chuyện cứ để lo."
"Được, cảm ơn !" Dương Cúc bật , nước mắt tràn như vỡ đê. "Xin nhất định tìm tro cốt của chồng !"
Lục Trầm gật đầu, ánh mắt trở nên sắc bén. Anh , lao nhanh về hướng nghi phạm rời .
Quách Khánh Khánh kéo tay , giọng nhỏ nhẹ nhưng chắc chắn:
"Mẹ đừng nữa. Chú bộ đội nhất định sẽ tìm túi của chúng ."
Dương Cúc ôm chặt con trai.
cô thể chỉ đây chờ đợi.
Thứ mất tiền bạc vật dụng thông thường.
Mà là tro cốt của chồng cô .
Người nhà đang mong ngóng cô mang trở về. Nếu đánh mất hộp tro , cả đời cô cũng thể tha thứ cho bản .
Vì thế, cô quyết định theo.
Lục Trầm bước nhanh qua từng toa tàu.
Nhiều năm đóng quân ở biên giới, đối mặt với đủ loại tội phạm giúp rèn luyện một đôi mắt sắc bén. Chỉ cần thoáng , thể đánh giá ai là kẻ đáng nghi.
khi qua ba toa tàu, vẫn thấy bóng dáng kẻ khả nghi cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1063.html.]
lúc , loa tàu vang lên thông báo:
"Tàu sắp đến ga, sẽ dừng trong 10 phút."
Lục Trầm lập tức căng thẳng.
Nếu tàu dừng , hành khách xuống tàu, túi đồ rời khỏi toa thì khả năng tìm gần như bằng .
Lục Trầm tiếp tục tìm kiếm một mà lập tức chạy đến phòng cảnh sát tàu, báo cáo vụ mất tro cốt của đồng đội.
Cảnh sát tàu hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc, ngay lập tức hành động. Họ thông báo qua loa công cộng về việc một kẻ trộm lấy cắp tro cốt của một chiến sĩ, đồng thời mô tả màu sắc túi cùng trang phục của nghi phạm để hành khách cảnh giác.
Nghe đến chuyện tro cốt của một lính đánh cắp, tàu phẫn nộ. Hành khách bắt đầu quan sát xung quanh, tìm kiếm kẻ khả nghi theo mô tả từ thông báo.
lúc đó, tiếng còi tàu vang lên, con tàu chậm rãi tiến một sân ga nhỏ dừng .
Đây chỉ là một điểm dừng ngắn, phục vụ cho một ít hành khách xuống tàu.
Để ngăn nghi phạm trốn thoát, nhân viên tàu tập trung cao độ, chặn tại các cửa toa, kiểm tra hành lý từng khi cho phép họ rời .
Lục Trầm bước nhanh dọc theo lối chật hẹp, mắt ngừng quét qua những xung quanh.
Bỗng một giọng phụ nữ vang lên từ phía :
"Anh ơi, túi của lấy kìa!"
Mộng Vân Thường
Lục Trầm lập tức về hướng phát âm thanh. Một đàn ông lên khỏi ghế, khoác chiếc ba lô lên vai, đáp:
" xem cần xếp hàng , lát nữa lấy ."
Nói xong, sải bước nhanh về phía cửa toa.
Người đàn ông mặc chiếc áo bông màu đen, khác với trang phục mà Lục Trầm nhớ từ . chiều cao và dáng khá tương đồng.
Chỉ dựa quần áo thì thể chắc chắn. Lục Trầm kiểm tra chiếc túi bỏ , lo kẻ lợi dụng cơ hội trốn thoát.
Lúc , tiến đến cửa toa.
Lục Trầm theo sát phía .