Người bán hàng vui vẻ lấy chiếc vòng , mỉm  :
"Quý khách  mắt  lắm. Chiếc vòng  tuy thiết kế đơn giản nhưng đeo lên tay  vô cùng thanh lịch."
Chiếc vòng vàng lấp lánh  ánh đèn, đường nét tinh xảo, sáng rực mà  quá phô trương. Tần Chiêu Chiêu đeo  cổ tay, cảm giác như nó sinh  để dành cho cô .
Lục Trầm  bên cạnh, ánh mắt  rời khỏi vợ. Trong đôi mắt sâu thẳm của  lộ rõ vẻ mê đắm.
"Đẹp quá." Anh ,   sang nhân viên bán hàng, "Lấy cho  hai chiếc, một cái cho vợ , một cái cho  ."
Người bán hàng thoáng sửng sốt,  đó  tươi:
"Anh thật  hiếu.  tiếc quá, mẫu  chỉ còn hai chiếc cuối cùng."
"Vậy  lấy cả hai. Tổng cộng hết bao nhiêu?"
Nhân viên bán hàng nhanh chóng đặt hai chiếc vòng lên cân, tính toán  bàn tính,  báo giá:
"Hai chiếc vòng  là 1980 đồng."
Tần Chiêu Chiêu thoáng giật . Cô ghé sát Lục Trầm, nhỏ giọng nhắc:
"Hai chiếc   rẻ . Trên  em chỉ còn  ba, bốn trăm đồng thôi."
Lục Trầm bật , giọng  đầy cưng chiều:
"Không ,  mang tiền theo. Hơn nữa, vụ án của A Khôn  thưởng hạng nhất, họ  chuyển 2000 đồng  tài khoản cho ."
"Tận 2000 đồng cơ ?" Tần Chiêu Chiêu tròn mắt ngạc nhiên.
"Ừ. Anh cũng  ngờ vụ án từ năm ngoái   thưởng nhiều đến thế."
Lục Trầm  xong, rút từ trong túi  một cọc tiền dày, đếm đủ 1980 đồng  đưa cho nhân viên bán hàng.
Nhân viên nhận tiền, đếm  hai lượt  vui vẻ gật đầu:
"Đủ . Để   hóa đơn. Anh quả là  chồng hào phóng nhất  từng thấy. Cô gái, cô thật may mắn đấy!"
Tần Chiêu Chiêu mỉm  nhận lấy hộp trang sức từ tay nhân viên bán hàng,  đó cùng Lục Trầm rời khỏi cửa hàng.
Lên xe, Lục Trầm  khởi động máy  :
"Hôm nay là mùng một Tết, em đeo vòng  ,  cho thêm rực rỡ."
"Vòng  em  đeo, để dành tặng  chồng." Tần Chiêu Chiêu nhẹ giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1079.html.]
Lục Trầm thoáng ngạc nhiên:
"Anh mua cho em mà. Đợi năm  mua cho  cũng ."
Tần Chiêu Chiêu  chồng, ánh mắt dịu dàng:
"Em  thiếu vòng, ở nhà  hai cái .  từ khi về  dâu, em  tặng  quà gì cả. Chiếc vòng  coi như tấm lòng của em dành cho .
Mộng Vân Thường
Anh đối xử  với bố  em như thế, em cũng  thể thua kém .  ?"
Lục Trầm  , ánh mắt càng thêm sâu lắng. Vợ   chỉ hiếu thuận mà còn  hiểu chuyện, khiến  càng thêm trân trọng.
"Được. Món quà  của em, em  tặng ai thì tự quyết định."
Tần Chiêu Chiêu mỉm :
"Mẹ mà  em tặng món quà đắt giá thế , chắc chắn bà sẽ  vui."
 ngay  đó, cô  chợt nhớ  một chuyện:
" em mua quà cho   mà quên  mua gì cho bố. Liệu ông   buồn ?"
Lời nhắc nhở của cô khiến Lục Trầm cũng cảm thấy thiếu sót. Nếu tặng  vòng vàng mà   gì cho bố, quả thực   chút nào.
Anh lập tức phanh xe :
"Hay    mua thêm một món cho bố ."
"Được đấy,  đầu xe  thôi."
Lục Trầm khởi động xe, lái trở  trung tâm thương mại Nhân Dân Ngọc Sơn.
"Chúng  nên mua gì cho bố nhỉ? Hình như ông  chẳng thiếu thứ gì cả."
Tần Chiêu Chiêu suy nghĩ một lát,  đề nghị:
"Hay mua cho bố một chiếc d.a.o cạo râu bằng điện . Ông vẫn dùng d.a.o cạo thủ công,  nguy hiểm  mất thời gian."
Lục Trầm gật đầu đồng ý:
"Ở đây  bán ?"
"Chắc là . Mình qua khu bán đồ điện gia dụng xem thử."
Trung tâm thương mại đông nghịt , việc di chuyển  chút khó khăn, nhưng bên trong  ấm áp.