Sau một hồi tìm kiếm, hai vợ chồng cũng tìm thấy d.a.o cạo râu điện của hãng Hoa Sinh ở khu vực bán đồ gia dụng.
Chiếc d.a.o cạo hình trụ, cao  10cm, đường kính tầm 3,5cm. Phía   nắp bạc, mở   chỗ để lắp một cục pin đại. Trên   một nút màu vàng, đẩy sang trái để tắt, đẩy sang  thì máy sẽ tự động hoạt động.
Lục Trầm cầm lên ngắm nghía,   :
"Hàng công nghệ cao  khác. Hay là vợ mua thêm một cái cho  luôn ."
Tần Chiêu Chiêu cũng thấy món  khá thú vị. So với các sản phẩm   thì  là gì, nhưng ở thời điểm hiện tại, đây  là hàng tiên tiến lắm .
Cô  sang nhân viên bán hàng:
"Anh lấy cho  hai chiếc nhé."
Nhân viên tỏ vẻ áy náy:
"Xin  quý khách, cửa hàng chỉ còn duy nhất một chiếc  thôi."
"Khi nào mới  hàng mới ?"
"Chắc   Tết mới nhập thêm ."
Không còn lựa chọn, Tần Chiêu Chiêu đành chỉ mua một chiếc để tặng bố chồng.
Mộng Vân Thường
Trong khi đó, ở nhà,  thứ   chuẩn  xong xuôi cho dịp Tết.
Dư Hoa bước  phòng khách,  tay là một chai rượu Ngũ Lương Dịch quý mà Lục Quốc An cất giữ bấy lâu nay.
Bà  chồng,  :
"Ông Lục,  thấy ông chẳng mấy khi đụng đến chai rượu . Cất  cũng phí. Hay là  mang tặng bố của Chiêu Chiêu ?"
Lục Quốc An   giường, cặp kính gọng đen trễ xuống mũi, chậm rãi ngước lên  Dư Hoa  lấy một chai rượu từ trong tủ.
"Trong tủ còn mấy chai nữa mà, lấy thêm hai chai nữa ."
Dư Hoa nâng chai rượu  tay, bật : "Đây là quà của lãnh đạo cũ, ông  tiếc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1080.html.]
"Tiếc gì chứ? Rượu là để uống, cất mãi cũng chẳng thoát khỏi  phận  khui nắp.
Tặng  ngoài thì  còn nghĩ , nhưng tặng cho thông gia thì chẳng tiếc gì cả. Có tặng hết  cũng thấy đáng."
Dư Hoa bật , lắc đầu: "Để Chiêu Chiêu   mấy lời  của ông, con bé chắc sẽ cảm động lắm đây."
Bà cúi , lấy thêm một chai rượu Ngũ Lương Dịch từ tủ . Loại rượu   để  vài năm, đáng lý   uống dần.  từ  cái  suýt lao xe xuống rãnh khi lái đến quân khu, Lục Quốc An quyết định bỏ hẳn rượu. Những chai rượu trong nhà từ đó biến thành đồ trang trí.
Lục Quốc An  vợ, giọng nghiêm túc: "Bà đừng  với con bé đấy. Nó   bận lòng."
"Được ,    ."
Dư Hoa cẩn thận lau sạch bụi bám  hai chai rượu  đặt  trong túi quà. Sau khi kiểm tra  một lượt, bà  sang hỏi chồng:
"Ông xem còn gì cần chuẩn  nữa ?"
"Những thứ bà sắp xếp  đều yên tâm, chỉ  điều... quà của nhà hai đứa nhỏ giống  chứ?
Cùng là con dâu, nếu một   thêm, một   bớt, nhỡ hai chị em dâu vì chuyện đó mà nảy sinh mâu thuẫn thì ?"
" chỉ thêm hai chai rượu  thôi, còn  đều giống  cả."
"Ý bà là  định chuẩn  rượu cho nhà thằng cả?"
"Lục Phi bảo  cần, nó  nhà  sẵn rượu , thích loại nào tự lấy cũng . Ông yên tâm, Tuệ Lan    nhỏ nhen.
Quan hệ giữa con bé với Chiêu Chiêu chẳng khác gì chị em ruột, thêm hai chai rượu cho Chiêu Chiêu, nó sẽ  để bụng ."
Lục Quốc An đặt cuốn sách trong tay xuống, gật đầu: "  Tuệ Lan  .   là  lớn trong nhà, chúng  vẫn nên đối xử công bằng với hai đứa dâu."
"Biết  mà, ông cứ yên tâm."
Hai ông bà còn đang trò chuyện thì bên ngoài  tiếng xe chạy  sân. Dư Hoa   thấy liền  tươi:
"Lục Trầm và Chiêu Chiêu về ."
Bà vội  cửa,  kịp mở    một luồng gió lạnh quất thẳng  .
Trong nhà  sưởi nên bà chỉ mặc một chiếc áo khoác mỏng. Giữa trời âm mười độ, lớp áo  chẳng khác nào đơn áo mùa thu,  đủ chống  cái rét cắt da.