cô ngờ rằng hành động khiến rơi bước đường cùng như hôm nay.
Bây giờ, chuyện phanh phui, chồng càng thêm căm ghét cô .
Mà Lâm Bân là hiếu thuận, cô từng cắt đứt tiền sinh hoạt của và Đại Nha, nhất định sẽ còn tin tưởng cô nữa.
Mẹ con họ hòa thuận trở , đồng nghĩa với việc những tháng ngày chồng hết mực cưng chiều, cần , tiêu tiền thoải mái của cô cũng chấm dứt.
Không chừng, khi đón Đại Nha về, Lâm Bân còn tính sổ với cô .
Nghĩ đến tương lai mù mịt phía , Trương Nam chỉ cảm thấy hối hận vô cùng.
đời , thuốc chữa hối hận.
Tất cả những gì cô , cuối cùng vẫn tự gánh chịu hậu quả.
Dưới sự chỉ đường của họ hàng xa, Lục Trầm tiếp tục lái xe, thêm gần một giờ nữa.
Trong xe, ai gì.
Sau một quãng đường dài, họ đến một vùng nông thôn hẻo lánh khác. Ngôi nhà mà họ cần tìm nổi bật giữa làng, với mái ngói đỏ và tường gạch hồng, khác biệt với những căn nhà đất xung quanh. Chỉ cần qua cũng đây là hộ khá giả nhất trong vùng.
Khoảnh khắc thấy Đại Nha, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Cô bé mặc quần áo sạch sẽ, tóc buộc thành hai b.í.m nhỏ gọn gàng, trông vô cùng đáng yêu. Người họ hàng xa của Trương Nam hề dối. Gia đình thực sự con nên khắp nơi xin con nuôi. Vì , họ đối xử với Đại Nha , thậm chí còn mua cho cô bé hai bộ quần áo mới.
Nhà bốn : hai vợ chồng lớn tuổi và hai cụ già. Họ đều yêu quý Đại Nha, xem cô bé như bảo bối trong nhà. Khi đến đòi đứa trẻ, ai đành lòng để cô bé rời .
Người đàn ông trong nhà rằng, lập tức bế Đại Nha , đối mặt với gia đình ruột thịt của cô bé.
Tần Chiêu Chiêu, bà Lý và họ hàng xa của Trương Nam kiên nhẫn nhiều lời ý , hết sức thuyết phục. Cuối cùng, khi hiểu rõ tình hình, gia đình rằng họ thể giữ đứa trẻ nữa nên cũng khó thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1129.html.]
Người phụ nữ trong nhà thở dài:
"Chúng ý định gì , chỉ là thực lòng thương con bé. Nó đáng yêu, ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chỉ cần các trả tiền 3000 đồng đó, chúng sẽ trả con bé."
Không chút chần chừ, bà Lý đưa ngay tiền .
Người phụ nữ liền tìm chồng về, kiên nhẫn khuyên nhủ ông. Một lúc lâu , đàn ông mới chịu giao Đại Nha, ánh mắt đầy lưu luyến.
Trước khi họ rời , bà vợ khẽ thở dài, thêm:
"Con bé vẫn luôn nhớ bà nội. Mỗi đêm ngủ đều giật tỉnh dậy gọi bà. Thương lắm..."
Nghe đến đây, bà Lý cầm nước mắt. Bà ôm chặt lấy Đại Nha, , xúc động đến mức nên lời.
Lâm Bân bên cạnh, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng cuối cùng cũng thể hạ xuống. Khi thấy và con gái ôm , hốc mắt bỗng cay xè.
Hắn thấy thật khốn nạn.
Đại Nha vốn là con ruột của . Vậy mà mù quáng lời Trương Nam, màng đến con bé, thậm chí chấp nhận để con bé rời khỏi gia đình.
Cảm giác hối hận dâng trào khiến nghẹn ngào. Hắn bước tới, khẽ :
"Mẹ, đưa Đại Nha cho con bế."
Bà Lý con trai một lúc, đưa đứa trẻ cho .
Lâm Bân nhẹ nhàng ôm lấy Đại Nha, nhưng cô bé thấy thì lập tức òa . Cô bé giãy giụa, đưa tay đẩy , miệng ngừng nức nở:
"Bà nội… bà nội… con chỉ bà nội thôi!"
Mộng Vân Thường
Lâm Bân sững , lòng quặn đau.