Nghe đến đây, ông Trương giấu nổi vẻ thất vọng. Ông vốn hy vọng Tần Chiêu Chiêu thể giúp vợ dậy ngay, nhưng giờ thì xem thể . Nếu thể, thì chữa cũng vô ích, tốn tiền mà chẳng gì.
mặt bao nhiêu , thêm cả vợ ông đang đó, thể nào thẳng rằng chữa. Nếu , e là hàng xóm sẽ bàn tán đủ điều.
Ông cố nén cảm xúc, gật đầu qua loa:
"Được. Chúng sẽ cân nhắc."
Rời khỏi phòng bà Trương, Tần Trung tranh thủ về nhà. Giờ vẫn về, chắc chắn nhà sẽ lo lắng.
Lục Trầm thì ở cùng Tần Chiêu Chiêu.
Cô nghiêm túc bắt tay khám bệnh cho hàng xóm xung quanh.
Lục Trầm lặng lẽ quan sát, khỏi ngẩn . Người thường đàn ông nghiêm túc việc là hấp dẫn nhất, nhưng giờ đây, cảm thấy khi phụ nữ chuyên tâm với công việc, sức hút của họ cũng chẳng hề kém cạnh.
Trong mắt lúc , Tần Chiêu Chiêu chẳng khác gì một thiên thần đang hết lòng cứu giúp bệnh.
Những hàng xóm lũ lượt kéo đến nhờ cô khám bệnh. Cô kê đơn thuốc, để họ tự đến hiệu thuốc đông y mua. Ai đau nhức ở , cô châm cứu vài mũi, bệnh tình liền thuyên giảm rõ rệt.
Đau lưng, thoát vị đĩa đệm, chèn ép dây thần kinh khiến đau đầu, đau lưng lan xuống chân – tất cả cô đều xử lý gọn gàng.
Nhờ đôi bàn tay lành nghề của cô, ít thoát khỏi cơn đau dai dẳng. Ai nấy đều hết lời khen ngợi, thậm chí còn gọi cô là "thần y".
Thời gian trôi qua hơn hai tiếng, đến khám cũng thưa dần.
Đến lượt bà cụ Lý.
Bà thong thả xuống mặt cô, :
"Chiêu Chiêu, xem giúp bà một chút nhé!"
"Bà Lý, bà thấy khó chịu ở ạ?"
"Bà đau đầu, tay chân cũng đau nữa. Con châm cứu cho bà vài mũi . Tay nghề của con lắm, bà thấy bọn họ đều chữa khỏi cả ."
Đôi mắt bà cụ Lý ánh lên vẻ tinh ranh. Tuy tuổi cao nhưng ánh mắt vẫn tinh , hề mờ đục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1143.html.]
Trong khu , ai cũng bà cụ Lý là dễ chọc. Bà nổi tiếng là kẻ vô , ai dính cũng khó mà yên .
Tần Chiêu Chiêu đương nhiên cũng rõ điều đó.
Cô bình tĩnh đáp:
"Xin bà Lý, tuổi bà cao, nhất là nên đến bệnh viện kiểm tra kỹ càng. Con thể chữa ."
Sắc mặt bà cụ Lý lập tức sa sầm.
Chữa cho khác mà chữa cho bà , chẳng là coi thường bà ?
Bà sống quá nửa đời , thể để mất mặt khác ?
"Không ! Dù bà cũng chẳng đến bệnh viện. Con chỉ cần châm cứu vài mũi thôi, c.h.ế.t !"
Tần Chiêu Chiêu lắc đầu, nhanh chóng cất bộ kim bạc hộp.
Mộng Vân Thường
"Bà Lý, xin bà đừng khó con. Người cao tuổi dễ xảy biến chứng, con dám chịu trách nhiệm .
Khuyên bà đến bệnh viện cũng là vì sức khỏe của bà thôi."
Tần Chiêu Chiêu lạnh nhạt bà cụ Lý, giọng điệu dứt khoát:
"Chuyện chắc chắn, con tuyệt đối . Con ngoài lâu , bây giờ về ngay. Bà cũng về ."
Dứt lời, cô dậy định rời .
Bà cụ Lý thấy thì cuống cuồng cả lên. Nếu Tần Chiêu Chiêu cứ thế bỏ , chẳng công sức tính toán nãy giờ của bà đều uổng phí ? Tìm cơ hội như hôm nay dễ. Hai đứa con trai đoái hoài gì đến bà , nếu thể lừa cô gái — tiền thế—thì lo gì chỗ dựa? Nghĩ đến đây, bà càng thêm sốt ruột, vội phắt dậy, đưa tay kéo lấy Tần Chiêu Chiêu.
"Chiêu Chiêu, bà còn xong!"
Thấy bà định chạm , cả Tần Chiêu Chiêu chợt rùng , da đầu cũng căng lên đầy cảnh giác. khi tay bà cụ Lý kịp chạm cô, Lục Trầm nhanh chóng kéo cô lùi vài bước, giữ cách an chừng hai mét.
Âm mưu của bà cụ Lý thất bại trong gang tấc. Bà vốn định kéo Tần Chiêu Chiêu giả vờ ngã xuống để ăn vạ, ngờ Lục Trầm phản ứng nhanh như .
Những phụ nữ xem bên cạnh cũng thoáng giật . Khi thấy hai vợ chồng Tần Chiêu Chiêu tránh kịp, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm họ.