Tần Chiêu Chiêu nhận lấy túi lưới, cảm thấy khá nặng, bật :
"Nặng thật đấy! Mẹ, gọi con? Con vẫn kịp mua gì cả."
"Người một nhà mà, đồ đạc đủ . Cần gì phân chia của ai với ai chứ." Dư Hoa hiền từ, vỗ nhẹ lên tay con dâu.
Vương Tuệ Lan chút ngại ngùng, nhỏ giọng : "Mẹ cứ chúng con tiêu thôi ạ."
"Con học theo Chiêu Chiêu đấy ? Người một nhà với , gì mà khách sáo?" Bà Dư Hoa bật , nhẹ nhàng trách yêu.
Sáng sớm hôm , cả nhà ăn sáng xong, Tần Chiêu Chiêu, Vương Tuệ Lan, Dư Hoa và Lục Quốc An cùng đến bệnh viện.
Lúc , Tần Trung và Lý Lệ Hoa cũng mặt, mang theo bữa sáng cho ông cụ Tần.
Ông bà nội Tần thấy bố chồng của cháu gái đến thì cả hai đều căng thẳng. Từ lễ cưới của Tần Chiêu Chiêu, họ từng qua với . Khi Chiêu Chiêu sinh con, dù đầy tháng hai trăm ngày, hai ông bà cũng mặt.
Vì thế, lúc thấy cả nhà bên thông gia đến đông đủ, trong lòng bỗng trào lên cảm giác hổ thẹn.
khi xuống chuyện một lát, sự ngượng ngùng cũng dần tan .
Lục Quốc An và Dư Hoa đều hiền hòa, hề mang dáng vẻ xa cách. Đặc biệt là Lục Quốc An, tuy là địa vị nhưng khi trò chuyện với ông bà cụ khách sáo, nhẹ nhàng, khiến cảm thấy dễ chịu.
Mãi đến lúc , ông bà cụ Tần mới hiểu vì Lục Trầm là một phẩm chất như . Gốc rễ của con đều ở sự giáo dục và gia đình.
Sau khi trò chuyện một lúc lâu, mới dậy rời .
Tần Chiêu Chiêu về cùng bố chồng, vì bác sĩ bảo chiều nay ông nội thể xuất viện. Kiểm tra sơ bộ cho thấy chỉ cơ thể của ông đều định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1181.html.]
Cô cùng bố tiễn Lục Quốc An, Dư Hoa và Vương Tuệ Lan tận cổng bệnh viện. Nhìn theo bóng lưng họ rời , bà Lý Lệ Hoa cảm thán:
"Chiêu Chiêu, con phúc lắm đấy. Bố chồng và chị dâu đều là ."
Tần Chiêu Chiêu gật đầu đồng tình.
Kiếp , khi còn ở tiệm thuốc, cô đủ chuyện đời.
Nào là chồng khắt khe, con dâu hiếu thuận, em tranh giành tài sản mà trở mặt thành thù. Thậm chí nhà còn vì phân chia gia sản mà đánh vỡ đầu.
Những câu chuyện khiến cô dù khao khát hôn nhân cũng khỏi e sợ.
Cô luôn nghĩ, nếu lấy chồng mà sống những ngày tháng đầy mâu thuẫn, gà bay chó sủa, thà rằng một còn hơn.
Hơn nữa, kiếp cô quá bận, thời gian nghĩ đến chuyện lập gia đình. lý do quan trọng hơn cả, chính là sợ gặp một gia đình chồng hòa thuận.
Mộng Vân Thường
Không ngờ khi xuyên đến thế giới , tất cả những lo lắng đều còn.
Cô một gia đình ấm áp, chồng yêu thương, bố chồng quan tâm, chị em hòa thuận.
Dù xa cách những yêu ở kiếp , nhưng cuộc sống hiện tại lấp đầy trống trong lòng.
Mỗi ngày trôi qua đều thuận lợi, tràn đầy tình thương, khiến cô mãn nguyện vô cùng.
Ba họ phòng bệnh thì thấy bà nội Tần từ phía cầu thang đến, vẻ hốt hoảng.
Tần Trung lập tức căng thẳng, vội hỏi: "Mẹ, trông bố mà đây?"