“Con  thể hại bố. Lần , con  về phía bố.”
“Bố quyết định thế nào, con cũng ủng hộ.”
Thảo Hoa trừng mắt  con gái, giọng  the thé đầy phẫn nộ:
“Con  gì? Con ủng hộ bố con bỏ  ? Mẹ   lầm con ! Đồ vong ơn bội nghĩa! Biết thế, ngay từ khi sinh ,   bóp c.h.ế.t con từ trong bụng!”
Bảo Châu  đáp , chỉ  về phía bố.
Tần Chiêu Chiêu  bên cạnh mà thấy lòng xót xa. Một cô gái lương thiện như …     như thế .
Thảo Hoa  trông cậy   con gái, liền  sang con trai út.
“Tiểu Bảo, con trai ngoan của … Chị con  giúp , nhưng con  thể bỏ rơi  ! Mau bảo bố con đừng ly hôn !”
Tiểu Bảo còn nhỏ,    lóc thảm thiết thì thấy thương. Nhớ  lời  dọa  đó,  bé càng hoảng sợ.
Cậu bé ôm c.h.ặ.t c.h.â.n bố, giọng nghẹn ngào:
“Bố, bố đừng ly hôn! Con     kế ! Mẹ kế là đồ  xa, sẽ đánh con!”
Cậu bé  nức nở, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Tần Thành  con trai nhỏ bé, lòng đau như cắt. Ông  cúi xuống, ôm con  lòng.
Nhìn cảnh , Thảo Hoa thấy hy vọng lóe lên. Bà  cũng bò dậy, đến bên cạnh Tần Thành, giọng nghẹn ngào cầu xin:
“Vì con trai, ông hãy bỏ qua  chuyện . Sau  chúng  sẽ sống .”
Tần Thành lạnh lùng đẩy vợ , ánh mắt đầy chán ghét.
"Một gia đình đang yên đang lành  bà phá nát như thế , bây giờ còn   sống  với ?
Bà   ly hôn cũng . Vậy thì tính sổ !
Chúng  kết hôn mười bảy năm, bà tự  mỗi tháng đều đưa cho em trai mười đồng.
Một tháng mười đồng, mười bảy năm là hơn hai nghìn đồng.
Những khoản chi tiêu khác của bà   tính.
Chỉ cần bà đòi   tiền đó,  sẽ bỏ qua tất cả, từ nay sống hòa thuận với bà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1197.html.]
Thảo Hoa sững . Bà  cứ nghĩ rằng chỉ cần Tiểu Bảo cầu xin, Tần Thành sẽ nguôi giận.
Không ngờ, ông   bắt bà  đòi tiền em trai. Hai nghìn đồng    nhỏ!
Nhà em trai ở nông thôn,  nuôi ba đứa con, thêm bố  già, tổng cộng bảy miệng ăn.
Trong nhà vốn   tiền, nếu  bà  cũng chẳng  giúp đỡ suốt bao nhiêu năm.
Mộng Vân Thường
Muốn đòi   tiền lớn như  là điều  thể.
Mà kể cả  thể, bà  cũng chẳng mở miệng nổi!
Thấy Thảo Hoa do dự, Tần Thành nhếch môi, ánh mắt đầy chế giễu.
"Chỉ cần bà đòi , ngay bây giờ  đòi .  đảm bảo sẽ  nhắc đến chuyện ly hôn nữa. Bà   ?"
Thảo Hoa ngẩng đầu lên, giọng lạc :
"Tình hình nhà  đẻ , ông    . Họ lấy   tiền mà trả cho ?
Nếu nhà  tiền,  cũng  cần tháng nào cũng gửi sang.
Tần Thành, ông đừng  khó  nữa…
Bỏ qua chuyện  .  hứa từ nay tuyệt đối sẽ  giúp đỡ họ nữa. Như   ?"
Tần Thành bật .
"Bà nghĩ  còn tin bà ?
Bà  thể kiên trì giúp họ mười mấy năm,   gặp khó khăn, họ  tìm đến, bà  thể  giúp ?"
Thảo Hoa cắn môi, do dự một lúc lâu  vẫn gật đầu.
"Tất nhiên  thể!"
"Khi  câu , chính bà cũng  tin, đúng ?
Không cần dây dưa nữa, giữa chúng  chỉ  hai con đường.
Một, bà đòi   tiền đó.  sẽ coi như  từng  chuyện gì xảy .
Hai, ly hôn. Bà  tiêu  nhiều tiền cho nhà  đẻ,  thì về đó . Sau  bà   kiếm tiền, đưa hết cho em trai cũng chẳng ai cấm cản!"