Ông bác vui vẻ gật đầu:
"Thảo Hoa với bố  nó đang ở ngoài đồng thu hoạch ngô đấy. Cậu  đó tìm họ là ."
Vừa lúc , cánh cổng nhà bố  Thảo Hoa mở .
Người bước  là Chu Linh Linh – em dâu của bà .
Nhìn thấy Tần Thành, cô  thoáng giật ,  kịp  gì thì ông bác   hô hố:
"Linh Linh, nhà cô  khách quý tới kìa. Mau  mổ lấy hai cân thịt mà đãi  !"
Chu Linh Linh  gượng gạo:
"Vâng, tất nhiên ."
Cô  vội mở cổng,  sang Tần Thành, giọng dè dặt:
"Anh rể,   trong nhà  . Chị cả với bố  đang ngoài đồng, em sẽ  gọi họ về."
Lần , Tần Thành  để cảm xúc chi phối.
Trước khi ,  trai  dặn kỹ:  giữ bình tĩnh.
Ông  lặng lẽ bước  sân.
Chu Linh Linh trong lòng thấp thỏm lo lắng.
Tối qua, chuyện Bảo Châu tự tử   chị cả kể . Hiện giờ cô bé sống c.h.ế.t thế nào vẫn  rõ.
Chồng cô  cũng   ngoài tìm hiểu tình hình, đến giờ vẫn   về.
Chu Linh Linh đưa Tần Thành  nhà chính.
Căn nhà  chỉ lát nền mà còn xây dựng khang trang.
Ngay cả so với ngôi nhà của ông   thành phố cũng  thua kém.
"Anh rể,   đây. Em  đồng gọi chị cả với bố  về ngay."
Tần Thành xua tay, giọng lạnh nhạt:
"Không cần phiền phức như .
Bảo Châu   .  đến đây chỉ để  rằng từ giờ, con bé sẽ sống với .
Bà   cần tìm đến con bé nữa, cũng đừng hòng ép nó kết hôn với bất kỳ ai.
Còn tiền sính lễ nhà các  nhận, bảo họ trả  cho   .
Nhớ kỹ, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện  hại Bảo Châu nữa.
 đến đây chỉ để  như .
Bà    nhà thì  cũng chẳng  gặp. Cô chỉ cần nhắn  là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1225.html.]
Nói xong, ông    rời .
"Anh rể! Anh rể..."
Chu Linh Linh gọi với theo, nhưng Tần Thành  hề  đầu .
Bóng dáng ông  khuất dần ở đầu làng.
Chu Linh Linh  lặng một lúc  vội vã đóng cổng, hối hả chạy  đồng tìm bố  chồng và chị cả.
Ngoài đồng, cả gia đình đang mồ hôi nhễ nhại thu hoạch ngô.
"Chị cả! Chị cả!"
Nghe tiếng gọi, bọn họ cùng ngẩng đầu lên.
Thấy Chu Linh Linh hớt hải chạy tới, sắc mặt hoảng hốt như  chó rượt, Thảo Hoa thót tim.
Linh cảm  chuyện chẳng lành, tim bà  bắt đầu đập loạn nhịp.
Trong đầu Thảo Hoa lúc  chỉ  một suy nghĩ:
"Chắc chắn Bảo Châu  xảy  chuyện  may."
Nếu Bảo Châu thực sự  qua khỏi, bà     ăn  thế nào với ông chủ thầu.
Mộng Vân Thường
Hơn nữa, Tần Thành chắc chắn cũng sẽ  bỏ qua chuyện .
Em trai  dùng hết  tiền sính lễ của Bảo Châu để trả nợ cờ bạc, giờ nếu  trả  thì lấy  ?
Bố  Thảo Hoa cũng nhận  tình hình nghiêm trọng, sắc mặt tràn đầy lo âu. Những điều bà  đang nghĩ, họ cũng đang nghĩ đến.
Bỏ vội lưỡi hái xuống, cả ba cùng chạy tới chỗ Chu Linh Linh.
"Bảo Châu... chẳng lẽ  cứu  nó ?" –  Thảo Hoa run rẩy hỏi.
"Nếu nó thực sự  qua khỏi,  chuyện sẽ rắc rối lắm đấy." – bố bà  cũng thấp giọng, lo lắng  yên.
Chu Linh Linh thở hổn hển, chống tay  hông để lấy . Đoạn đường ba dặm chạy gấp khiến cô  gần như kiệt sức.
"Tiểu Lôi về  ?" – Thảo Hoa gấp gáp hỏi.
Chu Linh Linh lắc đầu,    gì.
Thấy , Thảo Hoa và bố  mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thế  em  chạy hớt hải thế?" – bà  cau mày hỏi dồn.
"Anh rể...  rể Tần Thành đến đây."
Nghe đến cái tên đó, thần kinh của Thảo Hoa căng lên như dây đàn.
Chắc chắn ông  đến vì Bảo Châu! Ý nghĩ  khiến bà  lạnh toát sống lưng.
"Ông ...  gì? Có  Bảo Châu...  qua khỏi ?"
"Bảo Châu  ."