Nói ,  giơ tay định tát, nhưng   kéo .
"Đủ ! Chuyện  đủ loạn lắm , con còn  gây thêm rắc rối nữa ?"
Bà cụ thở dài,  sang  Chu Linh Linh, giọng  còn gay gắt như lúc nãy nhưng vẫn đầy trách cứ.
"Con cũng quá đáng lắm.
Chị con   bao nhiêu chuyện cho cái nhà ,  mà con   thể   những lời bạc bẽo như thế.
Nó  đủ khó khăn , con còn  gì chỉ khiến lòng nó thêm đau.
Miệng lưỡi con đúng là   cửa chắn!"
Bà cụ hạ giọng, thở dài. "Tiền  đúng là do Tạ Lỗi dùng.
Nếu nó  lao  cờ bạc, nợ nần chồng chất, con bé cũng   khốn đốn thế .
Giờ  tìm cách thôi. Hay là con về nhà  đẻ vay chút tiền xem ?
Cả nhà  cùng nghĩ cách,  bao nhiêu góp bấy nhiêu. Nếu vẫn  đủ thì... xem thử căn nhà   thể bán  bao nhiêu..."
Bà cụ còn   dứt lời, Chu Linh Linh  giật phắt tay, ánh mắt đầy giận dữ.
"Không !
  cho rõ luôn, ai  bán nhà thì bán, đừng hòng động  căn nhà !
 tuyệt đối  đồng ý!"
Chu Linh Linh hừ lạnh. "Còn về nhà  đẻ ? Mọi  cũng  tình hình bên đó  đấy.
Bản  họ còn lo  xong, lấy   tiền mà   vay?"
Cô  quét mắt  cả nhà, giọng đầy cứng rắn. "Bố , con   ở đây luôn.
Hai   giúp chị cả thì cứ .  con và Tạ Lỗi sẽ   phần.
Các   vay bao nhiêu thì vay, nhưng đừng mong chúng con trả nợ giúp!"
Bà cụ tức đến nỗi tay run rẩy.
Tạ Lỗi thấy ,  lập tức đẩy mạnh Chu Linh Linh một cái khiến cô  ngã  xuống đất.
" bảo cô im miệng, cô   ?
Căn nhà   đến lượt cô  chủ!"
Thảo Hoa thấy  và em trai  về phía , trong lòng dễ chịu hơn phần nào.
Dù   nữa, gặp khó khăn vẫn  dựa    của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/1235.html.]
Chu Linh Linh tức giận dậm chân, chỉ thẳng  Tạ Lỗi, mắt rưng rưng vì phẫn nộ.
"Anh chẳng  ăn  hồn, cả ngày chỉ mơ mộng   ông lớn!
  chán cái cảnh  lắm !
Cuộc sống thế   thể tiếp tục  nữa.
Chúng  ly hôn!"
Dứt lời, cô   ngoắt  nhà, vơ vội mấy bộ quần áo nhét  túi.
Con nhỏ  ré lên, bám lấy , nhưng cô  gạt , chẳng thèm liếc mắt.
Mặc kệ tất cả, Chu Linh Linh kéo vali rời .
Tạ Lỗi  đó, mặt mày hằm hằm.
"Cút! Cút  bao xa thì cút!"
Bà cụ biến sắc, hoảng hốt. "Nó  ,  các cháu   ? Con tưởng tìm vợ dễ lắm ?
Còn  mau đuổi theo!"
"Không cần." Tạ Lỗi lạnh lùng. "Cứ để cô  !"
Mộng Vân Thường
Bà cụ  , giọng đầy tuyệt vọng. "Cái nhà  sớm muộn gì cũng tan nát..."
Nói , bà  buông tay Thảo Hoa, vội vã chạy theo con dâu.
Thảo Hoa  đó, ánh mắt phức tạp,     .
Chu Linh Linh tức giận lao thẳng về phía ,   đầu .
Phía , giọng bà cụ gấp gáp vang lên.
"Linh Linh! Con đợi  một chút! Mẹ  chuyện   với con!"
Chu Linh Linh giả vờ   thấy, bước chân vẫn tiếp tục tiến về .
 dù  cũng là  nhà nhiều năm, cô  vẫn chậm  một chút.
Bà cụ thở hồng hộc, chạy đuổi theo đến tận đầu làng mới túm  cánh tay con dâu.
Lúc , Chu Linh Linh mới chịu dừng .
Cô  lau nước mắt, giọng lạnh lùng. "Mẹ gọi con  gì?
Các  mau bán nhà, trả nợ cho con gái  !
Con rời khỏi đó, chẳng  đúng ý   ?"
Dứt lời, cô  hất mạnh tay bà cụ , định bước tiếp.