Cô  ngượng, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Đã hai ngày ,  họ vẫn   thả?"
"Việc thẩm tra thế   thể nhanh , ít nhất cũng  một tuần."
"Vậy đến khi họ  thả , chắc kỳ nghỉ thăm  cũng gần hết ."
"Xem như mua một bài học ."
Mộng Vân Thường
Trương Mỹ Phượng  phía   cuộc trò chuyện của hai  mà bất giác mỉm . Cô bế Tiểu Bảo, cố ý chậm  hai bước, tạo  cách để Lục Trầm và Tần Chiêu Chiêu  thêm  gian riêng tư.
Tần Chiêu Chiêu  một lúc thì nhận  bên cạnh  trống vắng,  đầu   mới thấy Trương Mỹ Phượng  lùi về .
Trương Mỹ Phượng nháy mắt  hiệu với cô, ý bảo: "Đừng lo cho chị, cứ  chuyện với chồng em ."
Tần Chiêu Chiêu hiểu ngay, lòng cảm kích sự chu đáo của Trương Mỹ Phượng. Cô  thật sự  lo lắng cho mối quan hệ của cô và Lục Trầm.
Lục Trầm cũng nhận  Trương Mỹ Phượng chậm , liền dừng bước,  cô  : "Chị dâu, chắc chị bế Tiểu Bảo mệt . Để  đưa   đến căng tin bệnh viện ăn một bữa  về. Đưa Tiểu Bảo cho  ."
Nói ,  tiến lên bế Tiểu Bảo  lòng.
Tiểu Bảo tuy  quen  với Lục Trầm, nhưng  vẻ  thích bộ quân phục của ,  hề kháng cự mà còn vui vẻ vươn tay bám  cổ áo .
Trương Mỹ Phượng  cảnh  mà bật : "Hai  cũng mau sinh một đứa ."
Lục Trầm  , liếc sang Tần Chiêu Chiêu, khóe môi cong lên: "Chuyện đó    tính."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/155.html.]
Tần Chiêu Chiêu đỏ mặt, nhưng vẫn cứng giọng đáp: "Giờ   lúc. Em còn trẻ,  vội."
Trương Mỹ Phượng  bỏ qua cơ hội trêu chọc: "Em  vội, nhưng Lục doanh trưởng vội lắm đấy,  ?"
Lục Trầm  phủ nhận,  thẳng  Tần Chiêu Chiêu, nửa đùa nửa thật: "Chị dâu  đúng.  năm nay  26 , cũng nên  con."
Tần Chiêu Chiêu lườm  một cái, tuy trong lòng ngọt ngào nhưng vẫn cố chấp : "Em  ."
“Chuyện  em   quyền quyết định .”
Lục Trầm lẩm bẩm, giọng   nhỏ.
Trương Mỹ Phượng   xa nên   rõ, nhưng Tần Chiêu Chiêu    rõ ràng. Tim cô bất giác đập loạn nhịp.
Khi đến gần chiếc xe Jeep, Trương Mỹ Phượng cất giọng:
“Hôm nay hiếm khi  ngoài, chúng  ghé qua cửa hàng mậu dịch một chuyến . Chị  mua ít đồ ăn cho Tiểu Bảo,  mua vải và bông để may áo bông cho thằng bé.”
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên:
“Giờ mới đầu thu mà,  chuẩn  áo bông  ?”
“Không sớm . May xong áo bông với quần bông, còn   thêm giày bông cho mùa đông nữa. Trẻ con lớn nhanh lắm, áo năm ngoái  chật ,    từ đầu. Nếu  chuẩn  , đến khi cần   kịp.”
“Sao  mua sẵn mà dùng?”