Nếu trộn muối đá xanh với rễ củ ấu theo tỉ lệ 1:1, giã nhuyễn thành bột,  thể dùng  kem đánh răng. Loại bột  còn  tác dụng trị chảy m.á.u chân răng và giúp răng chắc khỏe hơn.
Tần Chiêu Chiêu dùng chày giã nát muối đá xanh,  rắc đều lên sườn, đảm bảo từng miếng sườn đều thấm muối,  thể bảo quản  cả tuần.
Hai cân sườn còn , cô định tối nay sẽ  món sườn xào chua ngọt và một ít để nấu canh.
Chuẩn  xong xuôi, cô rửa sạch tay bằng xà bông,   kiểm tra đám bọ cạp và rết đang phơi ngoài sân.
Chúng  khô   tám mươi phần trăm.
Màu sắc  khi phơi  , chỉ cần để thêm một ngày nữa là  thiện. Khi nào  thời gian, cô sẽ  bắt thêm về.
Cô cẩn thận mang sàng phơi  đặt  mái hiên, tránh  ẩm sương.
Sau đó, cô  trở  phòng, lấy quần áo sạch     phòng tắm lau , tận hưởng cảm giác mát mẻ, sạch sẽ.
Bộ đồ   , cô giặt sạch, đem phơi ngoài sân.
Xong xuôi  việc, cô liếc  chiếc đồng hồ báo thức  bàn – bây giờ mới 4 giờ 30.
Còn một tiếng rưỡi nữa mới đến giờ nấu cơm, cô  thể tranh thủ nghỉ ngơi.
Nằm xuống chiếc giường sạch sẽ, thoải mái, cô nhắm mắt định thư giãn một lúc.
 dù  cố gắng thế nào, tâm trí cô vẫn  tài nào bình tĩnh .
Chỉ cần nhắm mắt , hình ảnh cuộc trò chuyện ám  cùng nụ hôn của Lục Trầm  hiện lên trong đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/166.html.]
Mặt Tần Chiêu Chiêu bỗng chốc nóng bừng. Cảm giác   giờ cô  từng trải qua, nhưng lạ lùng , cô   hề ghét bỏ nó. Thậm chí, cô còn cảm thấy một chút thích thú.
Cô   giường, tâm trí rối bời vì những suy nghĩ hỗn loạn.
Đột nhiên, giọng  quen thuộc vang lên từ ngoài sân.
“Tiểu Tần.”
Tần Chiêu Chiêu giật , vội  dậy, bước xuống giường.
Cô liếc   ngoài cửa sổ, thấy Trương Mỹ Phượng đang cầm theo một vật gì đó màu trắng,    sân  gọi cô.
Cô vội  , mỉm  hỏi: “Chị dâu,  chuyện gì ?”
Trương Mỹ Phượng cũng , giơ vật trong tay lên: “Người nhà gửi thư cho em .”
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu  sững sờ. Đây là  đầu tiên cô nhận  một lá thư  tay.
Kiếp , cô sinh   thời đại mà thư từ gần như    thế   bởi điện thoại và tin nhắn. Một lá thư  tay, đối với cô mà ,  trở thành một thứ vô cùng mới mẻ.
Cô cầm lấy lá thư từ tay Trương Mỹ Phượng,  thoáng qua dòng chữ  phong bì. Người nhận là Tần Chiêu Chiêu, còn  gửi là Tần Vệ Quốc—cha ruột của nguyên chủ.
Cô  ngạc nhiên, tò mò hỏi: “Chị lấy thư  ở  ?”
“Vừa nãy  đưa thư mang đến. Nhà chị cũng  một lá. Thấy thư của em nên tiện thể mang qua luôn.”
Trương Mỹ Phượng mỉm ,  đó vẫy tay: “Thôi, em  xem thư , chị về đây.”
Tần Chiêu Chiêu vội cảm ơn: “Cảm ơn chị dâu.”