Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Vậy là ngay trong ngày hôm đó, nguyên chủ và Lục Trầm đăng ký kết hôn. Hôm , tiệc cưới  tổ chức. Trùng hợp , đúng ngày cưới, ông nội của Lục Trầm qua đời. Dù đau buồn, nhưng gia đình  vẫn cảm thấy nhẹ nhõm vì ông   thanh thản,  còn tiếc nuối.
Sau khi lo xong tang lễ cho ông, Lục Trầm đưa cô đến  thủ tục ly hôn.  đến lúc , nguyên chủ mới  gia đình  giàu  và danh giá đến nhường nào.
Nhà họ Lục sống trong khu tập thể của quân đội. Mẹ  là kế toán của nhà máy quốc doanh, bố  là tư lệnh quân khu. Anh trai  việc trong cơ quan chính phủ, chị dâu là giáo viên. Em gái thì  trong thư viện. Một gia đình mà ở  cũng   quyền cao chức trọng,  địa vị xã hội.
Mộng Vân Thường
Nguyên chủ bỗng nhiên đổi ý. Cô lấy cớ ông nội  mất, cần để tang một năm  mới tính chuyện ly hôn.
Lục Trầm nghĩ cũng hợp lý nên đồng ý.
Bố  chồng bảo cô  theo quân ngũ để  công việc  định, nhưng Lục Trầm từ chối  cô. Anh  rằng khu tập thể  chật,  còn nhà trống để ở. Vì ,  để cô ở  nhà bố  chồng.
"Trong năm nay, mỗi tháng  sẽ gửi cho cô ba mươi tệ để tiêu vặt." Anh .
Nguyên chủ thấy ở nhà   gì mà vẫn  tiền tiêu,  thì còn gì  hơn nữa? Không cần suy nghĩ, cô lập tức đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/3.html.]
Sau khi Lục Trầm rời …
Trước , bố  chồng đối xử với Tần Chiêu Chiêu  . Họ xem cô như con ruột mà cưng chiều,  để cô  lo lắng bất cứ điều gì.  theo thời gian, bản tính thật sự của cô cũng dần bộc lộ.
Mỗi tháng, Lục Trầm đều đưa cho cô ba mươi tệ để chi tiêu. Có tiền trong tay, cô chẳng thèm động tay  bất cứ việc gì. Cô  nấu ăn,  giặt giũ,  dọn dẹp. Cả ngày chỉ   ngoài mua sắm, sắm quần áo , giày dép, mỹ phẩm. Đói thì cứ thế  ngoài ăn.
Còn bố  chồng bận rộn cả ngày,  cơm ăn  , cô  bao giờ để tâm. Nói đúng hơn, trong đầu cô thậm chí   khái niệm  quan tâm đến  khác.
Quần áo mặc bẩn? Không , cô  cần giặt. Mặc xong  cứ thế quẳng sang một bên, đến khi  còn gì để mặc thì   mua thêm. Quần áo bẩn cứ thế chất thành đống trong phòng, bừa bộn đến mức  ai dám bước .  cô  chẳng hề thấy  vấn đề gì.
Tiền trong tay tiêu hết, cô liền chạy đến xin  chồng. Ban đầu,  chồng còn đưa, nhưng dần dần thấy cô tiêu xài hoang phí quá mức, bà cũng  chịu cho nữa.
Không ngờ, cô  lập tức lộ rõ bản chất. Không xin  tiền, cô thẳng thừng xông  phòng  chồng, lục tung tủ quần áo tìm tiền.
Mẹ chồng  cô  cho tức giận đến suy nhược thần kinh, cuối cùng ngất xỉu  nhập viện.