Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô nghỉ tay mà ngay lập tức đổ một gáo nước chảo nóng, dùng bàn chải cọ rửa sạch. Động tác thuần thục như thể hàng trăm .
Mùi thơm của cơm chín hòa quyện cùng hương vị của món ăn, tạo nên một gian ấm áp lạ thường.
Tần Chiêu Chiêu mở nắp nồi cơm, thấy cơm chín tới, hạt gạo nở đều, mềm dẻo.
Cô Lục Trầm, giọng đầu tiên vang lên kể từ khi bắt đầu nấu ăn:
"Tắt lửa , cơm chín ."
Lục Trầm gì, chỉ lẳng lặng theo, dùng tro củi dập lửa trong bếp.
Tần Chiêu Chiêu bưng đĩa khoai tây và nồi cơm phòng khách, múc thêm cơm.
Khi trở , cô thấy Lục Trầm tự múc một bát cơm đầy.
"Đưa bát đây cho ." Cô chìa tay . "Anh rửa tay ăn cơm."
Lục Trầm ngập ngừng một chút đưa bát cơm cho cô, đó xoay phía ngoài rửa tay.
Tần Chiêu Chiêu nhanh chóng chia cơm hai bát nhỏ, chuẩn thêm đôi đũa, mang tất cả phòng khách.
Lục Trầm ở cửa, lặng lẽ bóng dáng cô bận rộn dọn bữa. Một cảm giác đặc biệt dâng lên trong lòng—đây mới thực sự giống một ngôi nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/30.html.]
Hai cùng nấu cơm, cùng ăn cơm.
Thứ cảm giác , khiến thấy ấm lòng.
Khóe môi Lục Trầm khẽ nhếch lên, bước tới giếng nước, múc một gáo nước lạnh đổ chậu, rửa tay sạch sẽ mới bàn ăn.
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu lặng lẽ múc cơm từ chiếc bát lớn sang hai bát sứ trắng nhỏ, đặt một phần mặt Lục Trầm, kèm theo đôi đũa.
"Ăn ."
Nói xong, cô chờ phản ứng của mà tự cầm bát lên, bắt đầu ăn.
Lục Trầm cầm bát cơm lên, xúc một miếng đưa miệng. Mùi thơm của gạo lan tỏa, hạt cơm mềm dẻo vặn, quá khô cũng chẳng nhão. Anh gắp một đũa khoai tây xào, vị chua cay hòa quyện, ngon hơn hẳn những .
Người phụ nữ rốt cuộc còn bao nhiêu điều khiến bất ngờ?
Hôm nay, cô vu oan ăn trộm gà nhưng xử lý chuyện khéo léo đến mức các chị em trong khu gia đình quân nhân đều bênh vực. Điều đó khác với Tần Chiêu Chiêu —một yếu đuối, chỉ bám lấy , chẳng chủ kiến.
Ngay cả cơm cô nấu cũng khác. Anh còn nhớ khi dạy cô nấu ăn, cô hỏng ít lương thực. Bây giờ thể nấu ngon đến ?
Cô thật sự là Tần Chiêu Chiêu ? Hay ma nhập ?
Tần Chiêu Chiêu trong đầu Lục Trầm đang rối ren suy nghĩ điều gì. Giờ phút , cô chỉ tập trung bát cơm mặt, ăn từng miếng một, chẳng hề để tâm đến đối diện.