Không ngờ Lục Trầm  mua cho cô , hơn nữa còn là kiểu áo mà cô thích nhất.
Tần Chiêu Chiêu đặt chiếc áo lên giường, vui vẻ ôm lấy eo Lục Trầm, giọng ngọt ngào đầy nũng nịu:
"Nay   ngày lễ,  tự dưng  mua quần áo cho em thế?"
Lục Trầm cúi đầu  khuôn mặt xinh  của cô, khẽ :
"Lúc  thấy chiếc áo ,  nghĩ ngay đến em. Em mặc  chắc chắn  , thế nên  mua."
Tần Chiêu Chiêu khẽ vuốt lớp vải mềm mại, mắt ánh lên niềm vui:
"Áo   rẻ , chắc tốn  ít tiền nhỉ?"
Lục Trầm  thoải mái:
"Tiền  là gì chứ,  kiếm tiền cũng chỉ để em tiêu thôi. Em vui thì  cũng vui. Mặc thử xem nào,  ước lượng kích cỡ khi mua đấy. Nếu   thì còn đổi  ."
Tần Chiêu Chiêu buông eo  , cầm chiếc áo khoác lên mặc .
Cô xoay một vòng  gương,    hỏi :
"Áo  vặn, thế nào hả? Em mặc   ?"
Lục Trầm chăm chú  cô, ánh mắt đầy yêu thương:
"Đẹp, em mặc gì cũng ."
Tần Chiêu Chiêu vốn ít khi mặc áo đen, nhưng chiếc áo   khiến cô nổi bật hơn bao giờ hết. Làn da trắng mịn của cô càng thêm rạng rỡ trong sắc đen thanh lịch.
Mộng Vân Thường
Lục Trầm cũng  kiềm chế , bước lên phía , vòng tay ôm cô  lòng, cằm tựa nhẹ lên vai cô.
Hai  họ   qua chiếc gương lớn, hình ảnh phản chiếu trông vô cùng  đôi.
" là đôi trai tài gái sắc."
Tần Chiêu Chiêu mỉm   ngừng,  ngước lên  :
"Lục Trầm, đợi khi nào  thời gian rảnh, chúng  đến tiệm chụp ảnh chụp một tấm hình chung nhé."
"Được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/338.html.]
 lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên.
Tần Chiêu Chiêu giật , khẽ nhíu mày:
"Muộn thế , ai nhỉ?"
Lục Trầm cũng  chút ngờ vực, buông cô     mở cửa.
...
Sau bữa tối, Chu Phú Quý liền dẫn Lý Kiều Kiều đến nhà Lục Trầm.
Ở vùng núi , buổi tối chẳng  gì để giải trí,   thường ăn cơm xong là  nghỉ ngơi. Anh  sợ đến trễ sẽ  phiền  , nên  ăn xong liền mang quà đến tạ ơn.
Tới  cửa nhà Lục Trầm,   giơ tay gõ hai tiếng.
Bên trong vang lên giọng  trầm  của Lục Trầm:
"Ai đấy?"
" là Chu Phú Quý."
Vừa dứt lời, cánh cửa liền mở .
Chu Phú Quý  cởi mở:
"Không  phiền hai  nghỉ ngơi chứ?"
"Không , chúng  còn  ăn cơm. Vào ."
Chu Phú Quý và Lý Kiều Kiều bước  sân. Lúc , Lục Trầm mới chú ý thấy  tay Chu Phú Quý là một túi quà.
Anh lập tức hiểu ý.
"Chu Phú Quý,  mang quà đến  gì?"
Chu Phú Quý , giọng điệu chân thành:
"Không  gì to tát, chỉ là chút lòng thành thôi. Vợ   cứu Lý Kiều Kiều,  thật sự   cảm ơn thế nào. Mong  đừng từ chối, đây là  đầu tiên   việc ,  đừng   khó xử."
Lục Trầm  phản ứng gì, nhưng Tần Chiêu Chiêu bật   sự nhiệt tình của Chu Phú Quý.
"Lục Trầm, Phó doanh trưởng Chu    ,  đừng khách sáo với   nữa.  nhận tấm lòng . Phó doanh trưởng Chu, nhà   rượu ngon,  là  với Lục Trầm uống một ly nhé?"