Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chỉ khi nào  huấn luyện,  mới đạp xe  kiểm tra. Doanh trại  một chiếc xe Jeep, nhưng  hầu như  bao giờ dùng đến nó.
Nhiệm vụ chính của đơn vị  là tuần tra và bảo vệ đường biên giới. Phía bên  là lãnh thổ nước khác, nơi thường xuyên xảy  các hoạt động phi pháp như buôn lậu, vận chuyển ma túy, buôn bán , thậm chí  cả những kẻ gây rối ở biên giới.
Vì , công việc của   chỉ đơn thuần là huấn luyện, mà còn  cảnh giác với những mối đe dọa từ bên ngoài.
Chưa kịp rời khỏi doanh trại, Lục Trầm  thấy quân y Trương Vi Vi bước tới. Trên môi cô  là một nụ  rạng rỡ, ánh mắt sáng lên như  chờ sẵn từ lâu.
“Anh Lục!”
Lục Trầm nhận  cô , liền mỉm , dừng xe đạp  và bước xuống.
“Trương Vi Vi, cô định   ?”
“ đang tìm . Còn  thì định   thế?”
“ xuống tiểu đội. Cô tìm   chuyện gì ?”
Trương Vi Vi bước tới gần hơn, giọng điệu đầy mong đợi: “Bố   tới thăm, họ sẽ đến lúc 6 giờ tối nay.   nhờ  lái xe  đón họ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/35.html.]
Doanh trại  một chiếc xe Jeep chuyên dùng để đón tiếp  nhân binh sĩ, chuyện    gì khó khăn. Lục Trầm gật đầu mà  cần suy nghĩ:
Mộng Vân Thường
“Không vấn đề gì.”
Trương Vi Vi mừng rỡ: “Tốt quá! Cảm ơn .”
Lục Trầm   thêm, chỉ khẽ gật đầu    xe đạp: “Vậy    đây.”
Nói xong,  đạp xe rời , bóng dáng dần khuất  con đường đất.
Trương Vi Vi   theo, bàn tay vô thức chạm lên má. Cô   thể cảm nhận  làn da  đang nóng lên, tim cũng đập nhanh hơn.
Cô   ở doanh trại   một năm, và chính Lục Trầm là  lái xe đưa cô  đến đây. Ngay từ  đầu tiên gặp , cô    thu hút bởi vẻ ngoài cương nghị và phong thái điềm tĩnh của .
Là một cô gái lớn lên ở phương Bắc,  đầu đặt chân đến miền Nam, cô   thể thích nghi ngay với khí hậu và môi trường khác biệt. Chỉ  hai ngày, cô    bệnh vì  hợp nước.
Lục Trầm, với tư cách là lãnh đạo,  chỉ đến thăm cô  mà còn mang theo  nhiều đồ dùng cần thiết. Anh  nếu cô   khó khăn gì, cứ  với ,  sẽ giúp đỡ.
Chính sự quan tâm  khiến cô  cảm động sâu sắc. Ở nơi xa lạ ,  chính là chỗ dựa vững chắc đầu tiên mà cô  tìm thấy.
Công việc trong trạm y tế bận rộn, còn Lục Trầm cũng  nhiệm vụ của riêng , nhưng mỗi khi  cơ hội, cô  luôn tìm lý do để đến gần .