Thấy , Tần Chiêu Chiêu bật : "Giờ cũng mới chỉ là nghi ngờ thôi mà,  chắc  ."
Lục Trầm nghiêm túc : "Cẩn thận  bao giờ thừa."
Sáng hôm ,  bữa sáng, khi   doanh trại, Lục Trầm tìm gặp Lý Đại Hải để hỏi về phản ứng của vợ  khi mang thai Tiểu Bảo. Vừa  xong, Lý Đại Hải liền hào hứng:
"Vợ   tin vui  ?"
Lục Trầm liếc  một cái, giọng điềm tĩnh: "Cậu chỉ cần trả lời câu hỏi thôi, tò mò  gì?"
Lý Đại Hải  xòa. Hắn quen  Lục Trầm  lâu, quá hiểu tính bạn . Bề ngoài thì nghiêm túc là thế, nhưng chắc chắn trong lòng đang vui mừng lắm . Không vòng vo nữa,  thật thà đáp:
"Khi vợ  mang thai Tiểu Bảo, cô  cũng  buồn nôn,  chịu nổi mùi tanh,  thích ăn đồ đậm vị."
Lục Trầm tiếp tục hỏi: "Có thích đồ chua ?"
Lý Đại Hải suy nghĩ một lúc  lắc đầu: "Không hẳn. Cô  đặc biệt thích đồ cay, còn đồ chua thì chẳng ăn mấy."
Nghe , Lục Trầm  chút băn khoăn. Rõ ràng cùng là mang thai, tại  mỗi    phản ứng khác ? Cuối cùng,  quyết định gọi về nhà hỏi  ,   kinh nghiệm sinh ba đứa con.
Thấy Lục Trầm im lặng suy nghĩ, Lý Đại Hải tò mò hỏi: "Vợ  thích ăn đồ chua ?"
Lục Trầm lắc đầu.
"Vậy còn hỏi  gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/395.html.]
"Chỉ tò mò thôi."
Nhìn thấy thái độ kín đáo của , Lý Đại Hải cũng  hỏi thêm. Cả hai nhanh chóng   doanh trại, tiếp tục công việc trong ngày.
Sau khi  thành công việc buổi sáng, Lục Trầm về văn phòng gọi điện cho .  chuông reo  lâu mà  ai bắt máy. Hôm nay là cuối tuần, đáng lẽ bà  ở nhà,  lẽ đang  chợ hoặc  ngoài tập thể dục. Không để tâm nhiều,  cúp máy  quyết định đưa Tần Chiêu Chiêu đến Bệnh viện Nhân dân thành phố Đông Lăng khám.
Ở bệnh viện, Tống Tiểu Quân – một  lính trong đội của  – đang điều trị, nhờ     một vị thầy thuốc Đông y  giỏi tên là bác sĩ Trần.
Đến nơi, cả hai mới thấy  phòng khám của bác sĩ Trần    đông  xếp hàng chờ.
"Đông quá. Trước chúng  còn tận hai mươi hai  nữa,   sáng nay  kịp khám ?" Tần Chiêu Chiêu  dòng  đông đúc,  chút lo lắng.
Lục Trầm liếc đồng hồ: "Mới mười giờ thôi, chắc vẫn kịp. Hay thế ,  quen bác sĩ Trần, để  nhờ ông  khám  cũng . Em yên tâm, sáng nay nhất định sẽ khám ."
Thời điểm , điều kiện bệnh viện còn  thiếu thốn, ngay cả ghế  cho bệnh nhân chờ cũng  , ai đến đều  . Sợ Tần Chiêu Chiêu mệt, Lục Trầm  qua một phòng khám vắng , mượn tạm một chiếc ghế mang  cho cô .
Chưa đầy một tiếng , cuối cùng cũng đến lượt họ.
Mộng Vân Thường
Bước  phòng khám, Lục Trầm gật đầu chào: "Chào bác sĩ Trần."
Bác sĩ Trần nhận   ngay, mỉm  hỏi: "Doanh trưởng Lục, Tống Tiểu Quân hồi phục thế nào ?"
Lục Trầm kéo ghế cho Tần Chiêu Chiêu  xuống, đáp: "Cậu  hồi phục  , tất cả là nhờ  tay nghề của bác sĩ."