Tần Chiêu Chiêu tò mò  Lục Trầm: "Chúng  qua xem thử ?"
Lục Trầm cũng hiếu kỳ, liền cùng cô  đến chỗ đám đông.
Phía ,  nhiều  đang vây quanh cửa phòng sinh,    bên trong nhưng khó mà chen nổi.
Tần Chiêu Chiêu  sang hỏi một  phụ nữ trung niên  bên cạnh: "Chị ơi,  chuyện gì  ạ?"
Người phụ nữ thấy  hỏi là một cô gái trẻ trung xinh  thì niềm nở đáp:
"Có một sản phụ gặp nguy hiểm khi sinh, chồng cô   với bác sĩ rằng nếu tình huống nguy cấp thì chỉ cần giữ  con.  bác sĩ   theo lời nhà họ, mà cố gắng cứu  . Kết quả, đứa bé  qua khỏi. Giờ gia đình  đang  ầm lên, đòi bác sĩ  đền mạng cho cháu họ đấy."
Nói đến đây,  phụ nữ thở dài, lắc đầu đầy bất bình:
" là  đời  chuyện gì cũng  thể xảy . Cô gái đó thật xui xẻo khi lấy  một gia đình như . Nhìn em thế  chắc  lập gia đình đúng ? Nghe chị  ,   tìm nhà chồng nhất định  chọn cho kỹ."
Tần Chiêu Chiêu khẽ giật . Cảnh tượng  khiến cô nhớ  kiếp . Khi đó, một  chị hàng xóm của cô cũng gặp  tình huống tương tự. Vì khó sinh, gia đình chồng chị   nhẫn tâm lựa chọn giữ đứa bé mà bỏ mặc  . Cuối cùng, chị  mất, đứa con thì  cứu sống.  trớ trêu ,  đầy một năm ,  chồng   tái hôn. Người vợ mới  thích con riêng, gia đình chồng cũng   nuôi, thế là đứa trẻ  đem cho  khác.
Không ngờ, ở thời đại , cô  chứng kiến một bi kịch tương tự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/397.html.]
Tần Chiêu Chiêu   giúp đỡ  phụ nữ , nhưng cô hiểu rõ, đây là chuyện gia đình  ,    quyền can thiệp.
Dù , nếu cứ thế rời , cô cảm thấy vô cùng bực bội. Ít nhất cũng  lên tiếng mắng cho bọn họ một trận mới hả . Nghĩ , cô  sang Lục Trầm.
Lục Trầm lắc đầu: "Không  , đây là chuyện nhà  . Chúng   thể bất bình, nhưng ngoài việc lên án,  giúp  gì nhiều."
"Chỉ cần mắng cho bõ tức cũng , em thấy ấm ức quá."
Lục Trầm thở dài, nhưng vẫn mở đường cho cô chen lên phía .
Khi tiến đến gần hơn, họ  thấy một  phụ nữ tóc  điểm bạc đang  bệt  đất, ôm chặt lấy chân một nữ bác sĩ, nước mắt nước mũi giàn giụa, gào  thảm thiết:
Mộng Vân Thường
"Chính cô  hại c.h.ế.t cháu ! Cô  đền mạng!"
Bác sĩ  trông chỉ  ba mươi tuổi, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, nhẹ giọng :
"Bà buông   ,  gì chúng  từ từ . Làm thế  cũng  giải quyết  gì."
Người phụ nữ lớn tuổi  vẫn bám chặt lấy bác sĩ,  lóc thảm thiết:
"Không! Nhà  ba đời độc đinh, chỉ  mỗi thằng cháu  để nối dõi,  mà cô  cứu đứa đàn bà  mà để cháu  chết. Giờ cô  đền mạng cho nó!"