Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau bữa cơm, Lục Trầm ngỏ ý mời bố  vợ sang khu tập thể nhà  để cùng đón Tết. Tần Chiêu Chiêu cũng  mong bố   thể qua đó, nhưng cả hai đều từ chối.
Bố cô giải thích:
“Ông bà nội vẫn sống cùng gia đình chú hai, năm nay bố  bàn bạc với chú để đưa ông bà về đây đón Tết.”
Chú hai của cô nhỏ hơn bố khá nhiều, con lớn nhất mới 13 tuổi, còn đứa nhỏ nhất chỉ mới 5 tuổi. Từ khi chú  con, bà nội gần như dành  bộ thời gian ở nhà chú để chăm sóc các cháu. Khi Chiêu Chiêu còn nhỏ, bà vẫn  đưa cô  học, nhưng từ lúc các em họ  đời, bà  chuyển hẳn về sống cùng nhà chú.
Mộng Vân Thường
Trước đây,  mỗi dịp lễ Tết, gia đình cô vẫn đến nhà ông bà để sum vầy.  từ khi  cô  xích mích với thím hai, họ  còn đón Tết chung nữa. Mọi chuyện bắt đầu khi chú và thím hai lo rằng bố cô sẽ tranh giành căn nhà ông bà đang sống, vì  thím hai  xúi giục chú yêu cầu bố ký giấy từ bỏ quyền thừa kế.
Mẹ cô tức giận vì thấy nhà chú hai quá tính toán. Nếu ký giấy,   bố  cô sẽ chẳng còn tư cách gì trong chính căn nhà của ông bà, dù thực tâm họ  bao giờ  ý tranh giành. Chính vì , cho đến tận bây giờ, giấy tờ vẫn   ký. Từ đó, thím hai gần như cắt đứt liên lạc với gia đình cô, thậm chí còn ngăn cản bố  cô đến thăm ông bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/459.html.]
Tần Chiêu Chiêu  rõ chuyện  nên  khỏi thắc mắc:
“Không hiểu    thím hai   phản đối việc ông bà nội qua nhà  đón Tết nhỉ?”
Bố cô thở dài:
“Bố cũng  rõ. Khi  chuyện với chú hai, chú  vẻ ngập ngừng, bảo rằng vì các con chú còn nhỏ, từ bé  quen  bà nội chăm sóc, sợ bọn trẻ  thích nghi  nếu ông bà qua đây. Chú  vốn nhu nhược, nếu thím hai  đồng ý thì chắc chắn sẽ  dễ dàng chấp thuận. Ban đầu bố cứ nghĩ chuyện  sẽ   đến , ai ngờ  đó chú hai  bảo ông bà  thể qua đây ăn Tết.”
Tần Chiêu Chiêu lập tức cảm thấy kỳ lạ. Cô đoán rằng thím hai chắc chắn  dụng ý riêng. Bề ngoài,  thể bà   dùng dịp  để cải thiện quan hệ với bố  cô, nhưng mục đích thực sự vẫn là nhắm  căn nhà của ông bà nội.
Bố cô  thở dài:
“Nhà    chỗ ở  định, bố   từng  ý định tranh giành căn nhà đó. Ngôi nhà  vẫn là của ông bà, nhưng nếu ký giấy, nó sẽ   thuộc về thím hai. Mà với tính cách của thím , ông bà chắc chắn sẽ chẳng  yên  khi sống ở đó. Bố chỉ  giữ  quyền lợi cho ông bà thôi.”