Cô dừng  một chút, thong thả  tiếp:
"Nếu  con  mua thêm đồ, cũng chẳng  chỗ để, lúc   thành  lãng phí. Thay vì mua sắm những thứ  cần thiết, bố  con chuẩn  2000 đồng tiền mặt  của hồi môn. Mẹ chồng con cũng   kiểu  coi trọng vật chất, còn đưa  2000 đồng tiền sính lễ. Cả gia đình họ đều  quan tâm con và tôn trọng gia đình , nên mợ  cần lo lắng  ạ."
Căn phòng thoáng chốc yên lặng.
Ai cũng   Lục Dao chỉ cưới một  cảnh sát bình thường, bố  chồng cũng chỉ là công nhân viên chức, điều kiện gia đình  khá hơn nhà  mợ là bao. Trong mắt Tân Bình, đứa cháu trai mà bà  định ghép đôi với Lục Dao chẳng hề thua kém Hứa An Hoa,  mà cơ hội    khác cướp mất, bảo  bà  chẳng tức tối. Giờ  Lục Dao  thế, lòng bà  càng thêm khó chịu.
Dư Hoa mỉm , giọng ôn hòa nhưng đầy kiên định.
" ,  gặp  một nhà thông gia . Lục Dao gả  một gia đình như , cả nhà chúng  đều yên tâm."
Tân Bình  tìm  lý do phản bác, chỉ  thể  gượng.
"Vậy thật lòng chúc mừng   nhé."
"Vâng, cảm ơn mợ."
Những  xung quanh  xong cũng  tiện hỏi thêm. Vừa  còn nghĩ của hồi môn ít ỏi, nhưng giờ  hiểu lý do, ai nấy đều  ngớt lời khen ngợi nhà chồng của Lục Dao.
Bầu  khí  dịu xuống thì Tân Bình  bất ngờ lên tiếng, giọng điệu đầy ẩn ý.
"Không  chuyện gì cũng  bề ngoài mà đoán  . Tiểu Hoa , đừng trách   thẳng nhé, cưới vội vàng thế , liệu hai đứa  hiểu rõ  ? Nhà trai hào phóng gấp gáp như , liệu  … sức khỏe của    vấn đề ?"
Lời  dứt, những   khen ngợi chợt ngừng ,  khí bỗng chốc  chút gượng gạo.
Lục Dao  xong, sắc mặt lập tức sa sầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/570.html.]
Nói gì về cô cũng , nhưng Tân Bình  cố tình bôi nhọ Hứa An Hoa với những lời lẽ vô căn cứ, điều  khiến cô  thể chịu nổi.
Cô nhếch môi , giọng điệu mỉa mai  che giấu.
"Mợ , chắc mợ  thất vọng . Sức khỏe bạn trai con  , gia đình cũng chẳng  vấn đề gì cả. Mợ  ,   thấy  vui lắm ?"
Tân Bình giả bộ giật .
"Con bé ,    thế? Mợ cũng chỉ là lo cho con thôi mà."
Dư Đông— ruột của Lục Dao— bên cạnh nãy giờ  lên tiếng, lúc  sắc mặt  lạnh  mấy phần.
Ông trầm giọng, nghiêm khắc quát:
"Không   chuyện thì đừng . Ra ngoài tìm Xuân Sinh , xem nó chạy   ?"
Tân Bình hiểu ngay đây là một lời cảnh cáo.
Bà   gượng, vội vàng  dậy.
Mộng Vân Thường
"Được ,   ngoài đây."
Nói xong liền nhanh chóng rời .
Dư Đông   theo vợ  mà chỉ lặng lẽ thở dài. Ông là  ruột của Lục Dao, vốn  đến chúc phúc cho cháu gái,  mà Tân Bình    những lời chẳng  gì, thật khiến ông mất mặt.
Trong lòng ông  khỏi áy náy với cháu gái sắp xuất giá.