Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lục Phi chấn động. Trước giờ   vẫn luôn  cuốn theo câu chuyện của Vinh Xuân Mai, nhưng khi  Tần Chiêu Chiêu phân tích,  thứ dường như  sáng tỏ.
Dư Hoa gật gù: "Chiêu Chiêu   đúng. Nếu con bé thực sự  thai với con thì cũng  gần hai tháng . Hai đứa   khám ?"
"Rồi ạ. Bác sĩ  là mới một tháng thôi." Lục Phi đáp.
Tần Chiêu Chiêu cau mày: "Anh trực tiếp  bác sĩ   chỉ  Vinh Xuân Mai bảo ?"
"Anh  giấy khám bệnh đây. Trên đó ghi rõ." Lục Phi   lấy từ cặp  tờ giấy đưa cho Dư Hoa.
Dư Hoa   thấy  thấy lạnh cả sống lưng, lập tức đưa cho Tần Chiêu Chiêu. Cô cầm lấy, mắt lướt nhanh qua kết quả, lòng thầm trầm xuống.
Thời điểm  vẫn   xét nghiệm ADN, nếu tờ giấy  là thật thì việc chứng minh đứa trẻ   của Lục Phi sẽ vô cùng khó khăn.
"Anh cả, khi  khám là ai sắp xếp bác sĩ? Anh  Vinh Xuân Mai?" Tần Chiêu Chiêu hỏi.
"Là cô . Cô  bảo quen  bác sĩ,  cần xếp hàng."
Lục Phi   xong liền sững , nhận  ngay vấn đề.
Mộng Vân Thường
"Ý em là, tờ đơn   thể là giả?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/588.html.]
Tần Chiêu Chiêu gật đầu, giọng chắc nịch: "Thời gian mang thai ngắn như , với kỹ thuật hiện tại  thể xác định chính xác. Một bác sĩ bình thường sẽ   kết luận như thế. Hơn nữa, nếu thật sự là một tháng,  thì chẳng liên quan gì đến  cả. Bác sĩ  chắc chắn  vấn đề."
Nghe đến đây, Lục Phi như trút  tảng đá đè nặng trong lòng suốt mấy ngày qua. Anh  hít sâu một , cảm giác như   kéo  khỏi vũng bùn.
"Ngày mai  sẽ  tìm bác sĩ đó  rõ!"
"Không !" Tần Chiêu Chiêu lắc đầu. "Bác sĩ đó  tiếp tay cho cô , nghĩa là họ   sự chuẩn  từ . Nếu  tìm đến,  chắc chắn sẽ  thừa nhận. Mà   bằng chứng rõ ràng, chuyện  còn  thể  đẩy  xa hơn."
Lục Phi siết chặt tờ đơn trong tay, lông mày nhíu : "Vậy em nghĩ nên  thế nào?"
"Chúng   để Vinh Xuân Mai tự lộ sơ hở." Tần Chiêu Chiêu , ánh mắt lóe lên tia sắc bén.
Dư Hoa vẫn còn lo lắng: " con bé chỉ cho Lục Phi một ngày nữa thôi! Nếu  nghĩ  cách, nó sẽ gây rối ở đơn vị của thằng bé, đến lúc đó e là  thể cứu vãn."
Lục Quốc An nãy giờ im lặng bỗng lên tiếng: "Nếu Lục Phi   chuyện đó, thì  gì  sợ? Chúng  cứ đến thẳng công an báo án. Để họ điều tra, rõ ràng trắng đen."
Dư Hoa  sang chồng, giọng gắt gỏng: "Ông tưởng  chuyện đơn giản thế ? Dù   sáng tỏ  nữa thì danh tiếng của thằng bé và cả nhà họ Lục cũng  ảnh hưởng nghiêm trọng! Chưa kể, nếu  đẩy  quá xa, công việc của nó cũng  giữ !"
Tần Chiêu Chiêu đột nhiên  nhẹ: "Bố ,  cả, em  một cách. Không chỉ giúp  thoát , mà còn khiến gia đình họ Vinh  chịu trách nhiệm."
Cả ba  đồng loạt  sang  cô chằm chằm.
Cô chậm rãi giải thích kế hoạch của .