Sau khi xong, Lục Phi thả lỏng , khóe môi khẽ nhếch lên. Lục Quốc An gật đầu tán thưởng, còn Dư Hoa thì thở phào, nụ cũng dần nở rộ.
Sáng hôm , vẫn sinh hoạt như bình thường. Lục Quốc An và Dư Hoa , Lục Phi cũng đến đơn vị.
Tần Chiêu Chiêu một về nhà bố đẻ.
Vừa bước khu tập thể công nhân nhà máy dệt, cô về nhà ngay mà rẽ thẳng đến nhà Trưởng phòng Tôn.
Ông Tôn nhà, chỉ vợ ông đang ở nhà một .
Thấy Tần Chiêu Chiêu tới, bà Tôn vội vàng đon đả mời . "Chiêu Chiêu, mau con. Chú Tôn dặn, nếu con tới thì bảo chú ngay."
Bà chuyện chồng nhờ vả Tần Chiêu Chiêu, nên thấy cô niềm nở khác thường.
Tần Chiêu Chiêu bước phòng khách, lập tức trông thấy Tôn Đại Quân – con trai duy nhất của nhà họ Tôn – đang lặng lẽ trong góc.
Người mắc chứng tâm thần phân liệt, thể , suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà.
Tần Chiêu Chiêu chột . Cô dám xuống ngay mà chỉ yên tại chỗ, dè dặt chào:
"Anh Đại Quân."
Tôn Đại Quân chậm rãi ngẩng đầu cô, ánh mắt dại cụp xuống. Gã một lời, cũng chẳng tỏ thái độ gì, chỉ dậy lặng lẽ phòng trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/589.html.]
Vợ Trưởng phòng Tôn chút ngượng ngùng, vội lên tiếng giải thích: "Từ khi Vinh Xuân Mai hủy hôn, Đại Quân nhà thím cứ buồn bực mãi. Con đừng để ý, nó ý gì ."
Tần Chiêu Chiêu khẽ gật đầu, thầm thấy may mắn vì gã phòng. Hiện tại cô đang mang thai, nếu Đại Quân bỗng dưng lên cơn thì sẽ nguy hiểm.
"Không thím, con để bụng ạ."
Vợ Trưởng phòng Tôn rót một ly nóng, đặt mặt cô. "Con đợi chút, để thím gọi chú Tôn về ngay."
Tần Chiêu Chiêu gật đầu, im lặng quan sát căn nhà trong lúc bà Tôn phòng gọi điện thoại.
Đây là đầu tiên cô đến đây.
Căn hộ bố cục y hệt nhà bố cô, nhưng đồ đạc thì sang trọng hơn hẳn. Trang trí gọn gàng, sạch sẽ, nội thất đầy đủ, tủ lạnh, tivi, quạt máy thiếu thứ gì. Một gia đình thuộc tầng lớp trung lưu thực thụ.
Nếu vì bệnh tình của Tôn Đại Quân, thì với điều kiện gia đình như thế , Vinh Xuân Mai cũng chẳng xứng chút nào.
Một lát , vợ Trưởng phòng Tôn , tươi :
"Chú Tôn sắp về , chắc chỉ vài phút nữa thôi."
Mộng Vân Thường
Bà nhấc ly lên, dịu dàng đưa cho Tần Chiêu Chiêu. "Chiêu Chiêu, uống con."
Tần Chiêu Chiêu lịch sự nhận lấy, nhấp một ngụm gật gù khen: "Trà ngon quá, thím ạ."