Nói , ông  giơ tay lên trời, nghiến răng thề:
"Nếu   sai, trời đánh c.h.ế.t    thây! Còn ông,  dám thề ? Nếu ông dám thề rằng    dối, rằng ông     gì về tình trạng của Đại Quân,  sẽ  đòi  2000 đồng sính lễ nữa!"
Vinh Đại Tráng lập tức cứng họng.
Ông  lườm Trưởng phòng Tôn, nhưng   dám mở miệng thề thốt. Nếu dám, khác nào tự chặn đường lui của ?
Sau một hồi bối rối, ông  lập tức xoay hướng tấn công:
"Dù chúng  , nhưng chuyện con trai ông cưỡng bức con gái  vẫn  thể chối cãi đúng ?"
Trưởng phòng Tôn hừ lạnh, ánh mắt sắc bén:
"Ông  bằng chứng chứ? Nếu  , thì đó là vu khống!"
Vinh Đại Tráng mở miệng định phản bác, nhưng  kịp  hết câu   Vinh Xuân Mai  bên cạnh kín đáo kéo nhẹ áo.
Ông  giật  hiểu . Bên  còn  Lục Phi đang , nếu cứ tiếp tục bịa chuyện, chẳng khác nào tự đào hố chôn .
Lời  đến miệng, ông  lập tức nuốt ngược trở , đổi giọng:
"Chuyện  chỉ  hai  họ .    thấy,   mà lấy bằng chứng cho mấy  ?"
Viên cảnh sát nhắc nhở:
"Không  bằng chứng, tức là vu khống."
Trưởng phòng Tôn  nhạt,  tiếp:
"Trong thời gian đính hôn với con trai , con gái ông   tìm  khác, lợi dụng Đại Quân chỉ để moi tiền. Đây rõ ràng là hành vi lừa đảo,   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/599.html.]
Viên cảnh sát gật đầu:
"Nếu đúng sự thật như , thì  thể khép  tội lừa đảo. Nếu  kết án,  khả năng   tù."
Những lời  như sét đánh ngang tai Vinh Xuân Mai. Cô ả sợ đến tái mặt, còn Vinh Đại Tráng dù từng   đồn cảnh sát nhiều  cũng  khỏi chấn động.
Trước đó, ông  chỉ nghĩ cùng lắm là mất 2000 đồng,  ngờ chuyện  nghiêm trọng đến mức  thể  tù.
Ông  vội vã xuống nước:
"Không  chỉ 2000 đồng thôi ?  trả  là !"
Mộng Vân Thường
Trưởng phòng Tôn  nhạt, khoanh tay  :
"Được thôi,   cho mấy  thời gian. Khi nào  thể trả?"
Vinh Đại Tráng  đáp, mà  sang  Lục Phi.
Đứa bé trong bụng con gái ông  chính là cái cớ để ép buộc Lục Phi, ông  vẫn còn  lợi dụng điều .
Nghĩ , ông  mỉm ,  với Trưởng phòng Tôn:
"Con gái  sắp đính hôn , con rể tương lai của  cũng đang  ngay đây."
Nói xong, ông   sang Lục Phi, giọng đầy ẩn ý:
"Con rể,  sẽ giúp  chứ?"
Lục Phi  , khẽ nhếch môi  lạnh.
Đến nước  mà ông  vẫn còn mơ tưởng chuyện lợi dụng ? Thật là nực !