Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhắc đến chuyện , Dương Thuý Thuý giận đến phát run.
"Em chị của đánh!"
Giang Hạo sững . Hắn chị gái kiểu dễ dàng động tay động chân. Cô hy sinh nhiều vì gia đình, thể đánh vợ ?
vết thương Thuý Thuý là thật. Hắn thể tin.
"Lúc em đang ? Chị của đến nhà máy đánh em ?"
Dương Thuý Thuý bực bội dậm chân:
"Em nhà máy đuổi việc ! Em đến trường tìm chị của để chuyện, còn kịp mở miệng thì chị tay đánh em !"
Giang Hạo càng bất ngờ hơn:
"Em… em đuổi việc? Sao thế? Đang như mà?"
Dương Thuý Thuý bực bội trừng mắt:
"Còn vì nhà ? Anh bảo em lấy ít đồ ăn từ căng tin về nhà, ai ngờ phát hiện! Bị tố cáo!
Mộng Vân Thường
Lãnh đạo bảo em phạm tội trộm cắp, suýt nữa còn báo cảnh sát! Nhờ chồng cũ của chị cả em giúp nên mới bắt, chỉ đuổi việc thôi đấy!"
Giang Hạo thì cảm thấy chút áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/646.html.]
Từ ngày Dương Thuý Thuý trong căng tin, bữa ăn của gia đình cải thiện đáng kể. Chỉ cần thèm ăn gì, cô ả đều lén lấy về.
Hắn ngờ chuyện nghiêm trọng đến .
"Mẹ chồng cũ của chị giúp em ?"
"Bà và chị của còn liên quan gì nữa , giúp em cái gì?
Sau khi đuổi việc, em đến gặp chị cả, định nhờ chị tìm cho em một công việc khác. Ai ngờ chị khỏi trường, em còn kịp chuyện, chị đẩy em! Em chịu nổi nên đánh trả, thế là hai bên đánh !"
Giang Hạo cau mày. Hắn vẫn cảm thấy chị gái loại như . vết thương Thuý Thuý, thể tin.
Dương Thuý Thuý nhếch môi, giọng điệu đầy tính toán:
"Chị chỉ xin em, mà còn tìm cho em một công việc phù hợp. Nếu chị , em sẽ coi như chuyện gì xảy .
Còn nếu …" Cô ả nhướng mày, chậm rãi tiếp. "Thì chúng chia tay! Mỗi một ngả!"
Dương Thúy Thúy dứt lời, cầm hành lý lưng bỏ .
Giang Hạo vội kéo tay cô ả : "Em cãi với chị thì liên quan gì đến chuyện chia tay?"
Dương Thúy Thúy hất tay , giọng đầy chán ghét: "Giang Hạo, nghĩ em lấy vì tình yêu chắc? Em cứ tưởng nhà điều kiện , lo cơm áo, còn thể xin một công việc định."
Cô ả nhạt, ánh mắt đầy khinh thường: " khi cưới, em mới phát hiện tất cả chỉ là lừa dối! Bố là kẻ lang thang, bản thì chẳng lấy một công việc đàng hoàng. Nhà chỉ sống dựa đồng lương ít ỏi của , nếu chị gái gửi tiền về hàng tháng thì chắc c.h.ế.t đói từ lâu!"