Cô cúi đầu, giọng khẽ run. "Số tiền để đều họ vắt kiệt. May mắn là căn nhà vẫn còn. Em thể để họ lấy nó nữa."
Lục Phi cô , hỏi thêm. Anh , những chuyện cần .
"Cô tỉnh ngộ như là muộn. Tiền mất vẫn thể kiếm . Dù khó khăn gì, cũng thể giúp. Căn nhà cô cứ tiếp tục ở, cần rời . Nếu cô , bọn trẻ gặp cô cũng dễ dàng gì."
Giang Tâm Liên lắc đầu, ánh mắt kiên định. "Anh vẫn hiểu bố em . Nếu em còn ở , em sẽ bao giờ thoát khỏi họ."
Lục Phi lặng . Anh cô đúng.
"Cô định ? Nếu cần, thể giúp."
"Không cần , công việc sắp xếp giúp em . Khi nào đến nơi định, em sẽ thư báo cho ."
Lục Phi khẽ gật đầu, xem như tạm yên tâm.
"Ngày mai thể xin nghỉ phép ? Em cũng sẽ xin nghỉ, chúng cùng thủ tục chuyển nhượng nhà. Sau đó, em đưa bọn trẻ ngoài chơi một ngày... Có lẽ đây sẽ là cuối cùng em ở bên chúng."
Lục Phi im lặng một lúc, khẽ gật đầu. "Được thôi."
Anh dậy. "Cũng còn sớm nữa, về đây. Sáng mai 8 giờ gặp ở phòng quản lý nhà đất."
Giang Tâm Liên cũng lên, đưa cửa.
Khi Lục Phi đưa tay mở cửa, cô bỗng gọi : "Lục Phi... thể ôm em cuối ?"
Lục Phi khựng , thoáng ngạc nhiên, nhưng , nhẹ nhàng ôm lấy cô .
Giang Tâm Liên kìm nước mắt, siết chặt vòng tay, như níu giữ chút ấm cuối cùng từ .
Một lát , cô buông tay, nhanh chóng lau nước mắt, cố nở một nụ : "Cảm ơn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/659.html.]
Lục Phi cô , cũng mỉm . " về đây."
Giang Tâm Liên gật đầu.
Đợi đến khi bóng khuất dần trong màn đêm, cô mới lặng lẽ đóng cửa .
Bước phòng khách, cô xuống ghế sô pha, cảm giác cả trống rỗng.
Cô đưa tay lên lau mặt, nhưng nước mắt cứ thế rơi xuống, cách nào ngăn .
—
Khi Lục Phi về đến nhà, kim đồng hồ chỉ 8 giờ tối.
Hai đứa trẻ bảo mẫu dỗ ngủ từ lâu.
Tần Chiêu Chiêu vẫn thức, cô trong phòng sách nhưng tâm trí thể tập trung .
Lục Quốc An ngủ, chỉ còn Dư Hoa vẫn ở phòng khách, chờ đợi Lục Phi trở về.
Nghe tiếng mở cửa, bà lập tức đầu , thấy con trai bước liền dậy hỏi:
"Lục Phi, Giang Tâm Liên gọi con qua gì?"
Lục Phi ngay, đặt chiếc túi tài liệu lên bàn đẩy về phía :
"Cô nhờ con đến lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà."
Dư Hoa ngạc nhiên. Bà mở túi , thấy xấp giấy tờ bên trong thì giấu nổi vẻ kinh ngạc:
Mộng Vân Thường
"Nó đưa giấy tờ cho con gì?"