Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lời  của bà khiến cả phòng lặng . Ai cũng hiểu hàm ý trong đó.
Người phụ nữ trung niên cứng đờ mặt mày, liếc sang bên  một cái nhưng   gì. Nếu bà  lên tiếng phản bác, chẳng  tự thừa nhận  đúng là như  ?
Người đàn ông  xong, mặt càng thêm khó chịu. Anh     một lát,   gì,   sang vợ, nhẹ nhàng đưa tay lau nước mắt cho cô, dịu dàng :
"Em vất vả ."
Người phụ nữ  giường cố nở một nụ  yếu ớt, giọng  khẽ khàng:
"Chắc  mệt lắm . Em còn tưởng  sẽ  đến."
Người đàn ông nắm lấy tay cô, ánh mắt đầy thương xót:
"Sao  thể chứ? Em đang sinh con cho ,    về ? Anh xin  một căn hộ tại cơ quan . Đợi em sinh xong,  sẽ đón em đến đó."
Đôi mắt  phụ nữ lập tức sáng lên:
"Thật ?"
"Anh  bao giờ lừa em ."
 niềm vui lóe lên trong mắt cô chỉ kéo dài trong chốc lát,   nhanh chóng vụt tắt. Cô khẽ lắc đầu:
"Không , một   bên đó  cực khổ lắm , thêm cả em và đứa nhỏ nữa, chẳng  ăn uống cũng tốn kém ? Cứ để con  nhà,  chăm sóc giúp cho,   cần lo lắng gì cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/676.html.]
Người đàn ông  cô, ánh mắt đầy kiên định:
"Anh  việc là để chăm sóc vợ con. Nếu  thì  vất vả kiếm tiền để  gì? Mẹ cứ chăm sóc hai đứa nhỏ nhà  cả , vợ con  cần phiền đến  ."
Lời  dứt,  phụ nữ trung niên  bên cạnh lập tức sa sầm mặt, giọng bà  cao vút đầy trách móc:
"Mày kiếm tiền cho vợ con mà  lo cho tao với bố mày ? Mày    sợ  buồn lòng bố  ?"
Vừa , bà   rút khăn  lau mắt. Điều bất ngờ là nước mắt thực sự rơi xuống.
Người đàn ông nhíu mày, giọng  bình tĩnh nhưng cứng rắn:
"Đây là phòng bệnh,  đừng  to quá. Con nghĩ  mệt , về nhà nghỉ ngơi . Ở đây   con chăm sóc  ."
Sắc mặt  phụ nữ trung niên thoáng chốc trở nên  hổ, nhưng giọng điệu  càng to hơn:
Mộng Vân Thường
"Mày  ý gì? Vừa về   thèm hỏi thăm  một câu,  vì  ngoài mà đối xử với  như thế, lương tâm mày  chó ăn  ?"
Thấy tình hình  vẻ căng thẳng, Dư Hoa  dậy lên tiếng:
"Bà , đây là phòng bệnh, xin đừng  to. Phụ nữ khi sinh  nguy hiểm, cần giữ tâm trạng , bà cứ quát tháo thế  sẽ  con dâu bà  thoải mái. Bà nên  lời con trai mà về nghỉ ngơi ."
Người phụ nữ trung niên liếc Dư Hoa một cái, giọng đầy lạnh nhạt:
"Lo chuyện của  , liên quan gì đến bà?"