Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Vương Tuệ Lan  chiếc áo khoác  , khẽ mỉm : “Cái  là của  Từ.”
Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên: “Anh Từ? Em quen  đó từ khi nào? Chị  từng  em nhắc đến.”
Vương Tuệ Lan mới đến Hải Thị  lâu, phần lớn thời gian ở nhà, thế mà đột nhiên  nhắc đến một  lạ. Dạo  lừa đảo ngoài   nhiều, mà Tuệ Lan  trẻ trung, xinh , giọng điệu  giống  địa phương, lỡ gặp kẻ  thì ? Nghĩ , Tần Chiêu Chiêu  khỏi lo lắng,  hỏi cho rõ ràng.
Vương Tuệ Lan bật : “Chính là   cướp tiền hôm đó đấy. May mà    đưa  Lục đến bệnh viện  thanh toán viện phí giúp. Anh  là  . Thím Dư Hoa cũng   , tên Từ Bình An thì . Em   cháu gái của    chung phòng với An An và An Ninh, hai bé còn từng  em gái   cho b.ú nữa.”
Tần Chiêu Chiêu   đến đây thì chợt nhớ : “Là  trai của Từ Như Ý?”
“ .”
Tần Chiêu Chiêu nhíu mày: “  em  mặc áo của  ?”
“Lúc đó  Lục mất nhiều m.á.u quá, em vội dùng áo khoác của  băng  cho  . Anh Từ thấy thế nên mới đưa áo của   cho em mặc. Anh  thật sự  chu đáo và ấm áp.”
Tần Chiêu Chiêu gật đầu: “ là  . Nhà họ Từ ai cũng  bụng cả.”
Vương Tuệ Lan khẽ thở dài: “Ông trời đúng là  công bằng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/718.html.]
“Sao em   ?”
“Anh Từ  ba  chị em, nhưng cô em út  bắt cóc khi mới hai tuổi, đến giờ vẫn   tin tức. Bọn buôn  độc ác quá,  phá nát  bao gia đình hạnh phúc.”
Nghe , Tần Chiêu Chiêu  khỏi cảm thán.
Vương Tuệ Lan cúi đầu, giọng   chút chua xót: “Họ vẫn luôn tìm con gái của . Còn bố  ruột của em thì ? Họ  từng  tìm em ? Không  cả đời  em  còn cơ hội gặp  họ  nữa…”
Bất chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tần Chiêu Chiêu. Cô nắm tay Vương Tuệ Lan, bảo: “Em  thẳng dậy để chị  em kỹ một chút.”
Vương Tuệ Lan khó hiểu: “Chị Chiêu Chiêu,  chuyện gì ?”
Tần Chiêu Chiêu chăm chú quan sát cô. Càng , cô càng nhận  Tuệ Lan  nét giống Từ Như Ý. Dù   giống hệt nhưng gương mặt hai  mang những điểm tương đồng, nhất là đôi mắt. Ý nghĩ  khiến cô bất giác giật —lẽ nào  đời  sự trùng hợp đến thế?
Thấy vẻ mặt Tần Chiêu Chiêu liên tục  đổi, Vương Tuệ Lan cũng bắt đầu thấy căng thẳng: “Chị  em như   em sợ đấy.”
Tần Chiêu Chiêu trầm ngâm một lúc  chậm rãi : “Tuệ Lan, chị nhớ em từng kể là em  bắt cóc khi còn nhỏ,  nhớ gì về quá khứ, đúng ? Lúc đó chắc em tầm hai, ba tuổi.”
Mộng Vân Thường
Vương Tuệ Lan gật đầu: “ .”