Lúc Vương Tuệ Lan đến bệnh viện, Lục Phi tỉnh. Trong phòng thêm một bệnh nhân mới—một đàn ông thương khá nặng, mặt sưng vù, cả tay chân đều bó bột, một cánh tay còn đang truyền dịch. Ngồi bên cạnh là một phụ nữ ba mươi tuổi, lẽ là .
Vừa bước , Tuệ Lan liền bắt gặp ánh mắt của phụ nữ . Cô mỉm lịch sự, phụ nữ cũng mỉm đáp . Sau đó, cô đến bên giường Lục Phi, đặt hộp bữa sáng lên tủ đầu giường.
Hôm qua Lục Phi ăn ít, nửa đêm đói đến mức ngủ . Định chợp mắt thêm một chút thì bệnh viện tiếp nhận bệnh nhân mới. Người đau quá, rên rỉ mãi thôi, đến khi kiệt sức ngủ thì trời cũng gần sáng.
Thấy Vương Tuệ Lan đến, trong lòng Lục Phi chút vui vẻ, nhưng ngoài mặt giả bộ trách móc: “Sao em đến sớm thế? Mới hơn sáu rưỡi thôi mà.”
Vương Tuệ Lan khẽ , lấy đồ ăn : “Hôm qua ăn ít quá, chắc đói đúng ?” Giọng cô nhẹ, sợ ảnh hưởng đến bệnh nhân giường bên, nhưng rơi tai Lục Phi khiến lòng ấm áp lạ thường.
Cô sang phụ nữ bên giường đối diện, lịch sự hỏi: “Cô dùng một chút ?”
Người phụ nữ mỉm , nhẹ lắc đầu:
"Không cần , hai cô cứ ăn . đợi chồng tỉnh xuống căn tin mua cũng ."
Vương Tuệ Lan đáp:
"Vậy chúng xin phép."
"Hai cứ tự nhiên."
Cô đưa bánh trứng cho Lục Phi:
"Anh Lục, ăn ."
Lục Phi nhận lấy, nhưng vẫn hỏi:
"Em ăn chút gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/722.html.]
"Em ăn ở nhà , cứ ăn ."
Lục Phi cắn một miếng bánh trứng lớn, uống ngụm cháo gạo. Vương Tuệ Lan bóc trứng vịt muối nhắc:
"Ăn từ từ thôi."
Lục Phi lời, tốc độ ăn chậm , nhai kỹ hơn.
Khi cô đưa quả trứng bóc vỏ cho , còn :
"Ăn kèm cái , lòng đỏ béo ngậy lắm."
Bỗng nhiên, một giọng vang lên từ giường đối diện, đầy vẻ trêu chọc:
"Tình cảm hai vợ chồng quá."
Mộng Vân Thường
Vương Tuệ Lan giật , ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt ý nhị của phụ nữ nọ. Lục Phi cũng sững , cả hai đồng loạt đỏ mặt. Rõ ràng đối phương hiểu lầm.
Cô vội xua tay, nhanh chóng giải thích:
"Không, , cô hiểu lầm . Anh là trai của thôi."
Người phụ nữ thoáng sững sờ, lập tức ái ngại:
"Ôi, xin nhé. thấy hai đôi quá nên cứ tưởng..."
"Không , cô cố ý mà."
Vương Tuệ Lan nhanh chóng phủ nhận, còn Lục Phi chút vui. Sao cô vội vã giải thích với lạ như ? Dường như cô sợ khác hiểu lầm mối quan hệ của hai . Ý nghĩ đó khiến tâm trạng chùng xuống, bản cũng rõ tại để ý đến chuyện nhỏ nhặt .