Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngay khi cả nhóm   khỏi nhà  lâu, điện thoại bàn trong phòng khách reo lên. Dư Hoa   máy, đầu dây bên  là giọng  dịu dàng của Phương Yến.
"Bác Dư ạ, cuối tuần cháu rảnh nên  đến thăm bác một chút. Bác  ở nhà  ạ?"
Nghe , Dư Hoa lập tức hiểu ý đồ của cô gái . Nếu là  đây, bà chắc chắn sẽ  vui mừng, nhưng giờ bà   con trai  đang theo đuổi Vương Tuệ Lan, sự xuất hiện của Phương Yến lúc  chỉ càng   chuyện thêm rắc rối.  dù , bà cũng  tiện từ chối thẳng thừng, đành miễn cưỡng đồng ý.
Cúp máy, bà  xuống ghế, thở dài đầy lo lắng: "Giờ    đây? Phương Yến   đến chơi."
Mộng Vân Thường
Tần Chiêu Chiêu  khẽ: "Cứ để cô  đến. Nhân tiện  rõ ràng luôn, tránh để cô  tiếp tục ôm hy vọng về  Lục Phi."
" đấy." Lục Quốc An cũng đồng tình. "Dù  giữa hai đứa nó cũng chẳng  gì, coi như khách đến chơi thôi."
Dư Hoa  , cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. "Ừ,  cứ để con bé đến.  trong nhà hết đồ ăn ,   chợ mua chút đồ về chuẩn ."
Bà gọi thêm bảo mẫu cùng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/759.html.]
Lúc ,  xe, Lục Phi đang lái, Vương Tuệ Lan  phía  cùng hai đứa nhỏ. Á Á và Thanh Thanh vui mừng khôn xiết, ríu rít trò chuyện  ngừng, như hai chú chim non   thả  khỏi lồng.
Hôm nay, điểm đến của họ là công viên Ngọc Sơn, một trong những nơi đông đúc nhất  cuối tuần. Các gia đình trong khu vực thường đưa trẻ con đến đây vui chơi, bầu  khí lúc nào cũng náo nhiệt và rộn rã tiếng .
Công viên hôm nay khá đông ,  khí nhộn nhịp nhưng vẫn  những góc yên tĩnh. Những quầy hàng nhỏ bày bán đủ thứ, từ đồ ăn vặt đến đồ lưu niệm. Hồ nước trong xanh phản chiếu ánh mặt trời, lăn tăn gợn sóng, cạnh đó là một dãy núi giả và đình hóng mát. Những hàng cây xanh rì tỏa bóng râm, mang  cảm giác dễ chịu giữa cái nắng oi ả.
Lục Phi cùng Tần Chiêu Chiêu, Vương Tuệ Lan và hai đứa trẻ dừng xe, thong thả  dạo. Hai bé gái chạy tung tăng phía , thỉnh thoảng   đầu gọi  lớn  nhanh lên. Trời khá nóng, một  bán kem đẩy xe chầm chậm dọc theo lối , cất tiếng rao. Lục Phi bước tới mua bốn cây kem, mỗi  một cây  cùng   gốc cây thưởng thức.
Không xa chỗ họ ,  hai  đang  quan sát. Đó là Giang Hạo – em trai Giang Tâm Liên – và vợ , Dương Thúy Thúy. Từ  khi Giang Tâm Liên qua đời, cuộc sống của họ trở nên chật vật. Không chỉ  nhận  gì từ chị gái, Giang Hạo còn  mất công việc tạm bợ  đó. Với tiền án trong lý lịch,   khó tìm việc , đành ở nhà ăn bám gia đình. Dương Thúy Thúy từng  ý định rời khỏi nhà chồng, nhưng trớ trêu , cô   mang thai. Không còn lựa chọn nào khác, cô  đành  về, tiếp tục dựa dẫm  đồng lương ít ỏi của  chồng.
Dương Thúy Thúy tinh mắt  thấy Lục Phi, liền thúc  tay Giang Hạo:
"Anh  kìa! Kia chẳng  là  rể cũ của  ? Hai đứa cháu gái cũng ở đó nữa."
Giang Hạo  theo tay cô , ánh mắt thoáng chút do dự:
"Còn cô gái  cạnh   là ai?"