Dư Hoa bước sân thấy chiếc xe đạp nữ dựng ngay ngắn bên góc tường. Bà khựng một chút lẩm bẩm: "Nhanh thật, đến ?"
Bà xách túi đồ bước nhà, liếc mắt thấy Phương Yến đang ghế sofa. Cô thấy bà, lập tức dậy, nhoẻn miệng tươi:
"Dì Dư!"
Dư Hoa cũng gượng , đáp lời: "Phóng viên Phương, cô đến ."
Bà đưa túi đồ cho giúp việc dặn dò: "Cô mang bếp , chuẩn nấu cơm. Hôm nay phóng viên Phương sẽ ăn cơm ở nhà ."
Phương Yến bật , giọng ngọt như rót mật: "Thím Dư Hoa, thím cứ gọi con là Phương Yến thôi. Như thiết hơn."
Mộng Vân Thường
Dư Hoa chút ngượng ngùng. Trước đây, bà từng mời Phương Yến đến nhà chơi nhưng khi bà Lục Phi thích Vương Tuệ Lan. Nếu , bà chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện tác hợp hai nữa.
"Được , Phương Yến. Đừng đây nữa, xuống chuyện ."
Phương Yến chủ động khoác tay bà, trông vô cùng thiết. Người ngoài chắc hẳn sẽ nghĩ họ là quen từ lâu.
Dư Hoa và Tần Chiêu Chiêu lặng lẽ , cả hai đều nhận sự gượng gạo trong mắt đối phương.
Để xóa bầu khí phần lúng túng, Phương Yến nhanh chóng lấy từ trong túi một hộp canxi và một túi lớn bánh kẹo cùng đồ ăn vặt trẻ em.
"Người ba mươi tuổi dễ loãng xương, bổ sung canxi. Con mang một ít đến tặng thím."
Nhìn thấy quà , Dư Hoa càng thêm áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/764.html.]
"Cô mua nhiều thế gì, tốn kém quá."
"Thím đừng khách sáo, ai bảo chúng duyên chứ."
Dư Hoa nên đáp thế nào, chỉ thể hướng ánh mắt cầu cứu sang Tần Chiêu Chiêu. Tần Chiêu Chiêu lập tức sang hướng khác, như : Mẹ tự chuốc lấy, tự giải quyết .
Bất chợt, bà nhớ đến thiệp mời của đài truyền hình liền mở lời:
"Hôm nay cô đến vì chuyện Lục Phi tham gia chương trình đúng ?"
Phương Yến lắc đầu, nhẹ: "Cũng hẳn. Chủ yếu là con đến thăm thím và Lục Phi thôi. Trước đây đến phỏng vấn lúc mới xuất viện, bọn con mang quà gì cả, trong lòng con vẫn luôn áy náy."
"Ôi, cô khách sáo quá. với Lục Phi , nó tham gia chương trình. Vậy nên chỉ thể xin cô thôi."
"Không ạ. Anh tham gia, con tôn trọng quyết định của ."
Phương Yến khéo léo trong cách dẫn dắt câu chuyện. Mặc dù Dư Hoa và Tần Chiêu Chiêu thiết với cô , nhưng cuộc trò chuyện vẫn diễn khá suôn sẻ.
Sau một lúc, Tần Chiêu Chiêu dậy về phòng xem con. Phương Yến cũng theo cùng.
Dư Hoa do dự một chút cũng theo phòng.
Vừa thấy bọn trẻ, Phương Yến lập tức khen lấy khen để. Mặc dù những lời đó chắc xuất phát từ thật lòng, nhưng với tư cách một , vẫn dễ chịu.
Chẳng bao lâu , bữa cơm chuẩn xong.
Cùng lúc đó, Lục Phi và Vương Tuệ Lan cũng đưa con về.