Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ông Từ nhếch mép  lạnh:
"Bà  thể nghi ngờ bất cứ thứ gì, nhưng   nghi ngờ công an nhân dân! Không dám , chứng tỏ bà  tật giật , sợ công an điều tra  sự thật!"
Rồi ông  sang con trai.
"Bình An, con đến đồn báo án . Nói rằng chúng   bắt  kẻ buôn ."
Từ Bình An lập tức gật đầu: "Vâng! Mọi  giúp bố   trông chừng hai kẻ ,  sẽ  ngay!"
Vừa thấy   lưng, bố nuôi vội vàng lao tới kéo  , giọng run rẩy:
"Chàng trai... đừng vội! Nghe   !"
Từ Bình An nheo mắt  ông , chờ đợi.
Bố nuôi nuốt nước bọt, hít sâu một   vội vã phân trần:
"Chúng ... chúng  thực sự   là kẻ buôn !   thể thề với trời, nếu chúng  từng  chuyện đó, sẽ  c.h.ế.t tử tế! Giờ các  tin ?"
Từ Bình An khẽ nhếch môi, vẻ mặt đầy mỉa mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/774.html.]
"Buôn  còn  , thì mấy lời thề thốt   là gì chứ?   tin lời các ,  chỉ tin  công an! Trừ khi ông  thể trả lời câu hỏi của bố . Nếu ,  sẽ lập tức báo án!"
“ đó. Ông  nhận  là kẻ buôn ,  hãy  xem,   ông   đang ở đây?” Vương Tuệ Lan  chằm chằm  hai vợ chồng  mặt, giọng   chút d.a.o động.
Mộng Vân Thường
Hai   đưa mắt  , vẻ mặt lộ rõ sự bối rối. Bà  hiểu rằng nếu hôm nay   rõ, e rằng khó mà rời  êm . Bị lôi đến đồn công an là điều  thể chấp nhận ,  thì chỉ còn cách   những gì bọn họ  .
Bà  trừng mắt  chồng:
“Ông    gì? Không  liệu  qua  ?”
Bố nuôi của Vương Tuệ Lan nhíu mày, giậm chân một cái,  hít sâu như thể  hạ quyết tâm:
“Được !  sẽ !  ở đây đông  thế , ít nhất cũng  cho chúng   nhà uống miếng nước chứ? Từ sáng đến giờ còn   gì bỏ bụng.”
Vương Tuệ Lan  hề d.a.o động, giọng cô lạnh lùng:
“Ông  ngay tại đây ! Ông  bôi nhọ   mặt  ,  cũng  trả  sự trong sạch cho   mặt  . Cứ để tất cả cùng  xem rốt cuộc là chuyện gì. Còn chuyện ăn uống, đợi ông  xong  sẽ đưa ông  ăn.”
Cô  chắn  mặt họ,   ý định nhường đường.
Người đàn ông thở hắt ,  :
“Tao cũng   đối phương là ai. Ba hôm , tao nhận  một cuộc điện thoại. Người đó  rằng mày đang ở Hải Thị,  tìm  bố  ruột. Hắn  còn kể rõ ràng rằng gia đình mới của mày   điều kiện, bố là lãnh đạo,  trai cũng  cửa hàng  ăn lớn, chắc chắn là  giàu . Người đó  tường tận  cảnh nhà , còn bảo chỉ cần bọn tao đến Hải Thị,  sẽ giúp bọn tao lấy  tiền trợ cấp nuôi dưỡng như mong . Vì , bọn tao mới tức tốc mua vé xe,  nghĩ ngợi gì mà đến đây ngay. Chuyện chỉ  .”