Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Tần Chiêu Chiêu  ngạc nhiên  phản ứng của . Nếu đổi  là cô, chắc chắn cũng sẽ nghi ngờ. Cô hít sâu một , nhẹ giọng :
“Lục Trầm,    đây    nhiều chuyện ngu ngốc, khiến  thất vọng. Giờ hối hận cũng  quá muộn. Chúng  kết hôn đến giờ,  từng bình tĩnh  xuống ăn với  một bữa cơm. Giờ  sắp ly hôn , chẳng lẽ ngay cả một bữa cơm cũng  thể hòa thuận  ?     coi  như kẻ thù.”
Lục Trầm  , ánh mắt càng trầm hơn. Những lời  thốt  từ miệng cô ? Trước giờ, cô  bao giờ chịu nhún nhường, còn giở đủ trò để giữ cuộc hôn nhân . Bây giờ   chuyện nhẹ nhàng như thế?
Anh vốn định từ chối, nhưng  tò mò   cô đang bày trò gì. Nếu   ở đây, ai  cô sẽ   chuyện gì nữa.
“Được.”
Tần Chiêu Chiêu thấy  đồng ý, liền nở nụ  nhẹ nhõm. Dù gì thì tối qua cô cũng  cầm d.a.o định hủy hoại cuộc đời ,  mà hôm nay  vẫn đồng ý ở  ăn sáng. Đây  là một khởi đầu  tệ.
“Phòng khách   dọn dẹp,  phòng  ăn .”
Bước chân Lục Trầm lập tức dừng , sắc mặt  chút khó coi.
Vào phòng cô ăn sáng ?
Anh  quên  cảnh tượng căn phòng đó  đây. Dù phòng khách   dọn dẹp thì vẫn sạch sẽ hơn  nhiều. Nếu  phòng cô, đừng  đến ăn sáng,  còn  chắc   thể  xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/8.html.]
“Chúng  ăn ở phòng khách .”
Tần Chiêu Chiêu  biểu cảm của  là   đang nghĩ gì. Cô cũng  trách , dù  căn phòng  đây đúng là một đống hỗn độn, ngay cả chỗ đặt chân cũng  .
“Anh yên tâm,   dọn sạch sẽ .”
Mộng Vân Thường
Nghe cô  , Lục Trầm  tiện từ chối nữa, đành theo  cô  phòng.
Vừa bước ,  liền ngẩn .
Căn phòng sạch sẽ đến mức  một hạt bụi.
Anh     bao nhiêu , bảo cô dọn dẹp phòng, nhưng cô  bao giờ thực sự . Cùng lắm cũng chỉ quét qua loa  coi như xong. Vậy mà bây giờ, cả căn phòng  đổi  .
Tầm mắt  dừng   chiếc bàn nhỏ, nơi  bày sẵn một bữa sáng đơn giản nhưng trông vô cùng ngon miệng—một bát cháo nóng hổi, bánh trứng vàng ươm thơm phức, và một đĩa dưa chuột trộn thanh mát.
Lục Trầm cau mày,  nhịn  mà hỏi: “Mấy thứ  là cô  ?”
Tần Chiêu Chiêu  Lục Trầm nghi ngờ. Nguyên chủ  giờ  từng  bếp, lúc ở nhà  đẻ thì   lo cho từng li từng tí, đến nhà chồng cũng   chồng nấu ăn. Sau  theo  đến doanh trại, ba bữa một ngày đều do  mang từ căn tin về.
Anh ngạc nhiên cũng là điều dễ hiểu.