Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xử lý xong chuyện, vợ chồng ông bà Phương cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm trở về nhà. trong lòng họ tràn đầy mệt mỏi và nặng nề.
Suốt quãng đường, cả hai đều trầm mặc. Họ thể hiểu nổi—đứa con gái mà họ luôn tự hào, ngoan ngoãn và hiểu chuyện suốt bao nhiêu năm, vì thể chuyện như thế ? Có trong quá trình trưởng thành của nó, họ vô tình bỏ qua điều gì quan trọng ?
Nhớ những năm tháng qua, trái tim họ càng thêm nhói đau.
Từ khi mất con trai, họ dồn tất cả tình thương còn cho Phương Yến. Từng bữa ăn, giấc ngủ, từng bộ quần áo con bé mặc, họ đều quan tâm chu đáo. Họ để nó thiếu thốn bất kỳ điều gì.
Phương Yến cũng bao giờ khiến họ thất vọng.
Từ nhỏ đến lớn, con bé luôn ngoan ngoãn, hiểu chuyện, cư xử lễ phép. Ở trường, nó là học sinh xuất sắc, hòa đồng với bạn bè, thầy cô yêu mến. Khi , nó cũng nhanh chóng thăng tiến, từ một biên tập viên nhỏ mà chỉ trong hai năm vươn lên thành phóng viên kiêm biên tập viên. Cấp đánh giá cao nó, đồng nghiệp cũng thiện hòa hợp. Ngay cả bạn cũ của họ, hiện là giám đốc đài truyền hình, cũng từng nhiều khen ngợi Phương Yến mặt họ.
Ở nhà, con bé càng khiến họ yên lòng.
Từ khi mất em trai, nó như trưởng thành chỉ một đêm. Không lóc mè nheo, hờn dỗi nhõng nhẽo. Thay đó, nó luôn an ủi bố , âm thầm học cách việc nhà, từ giặt giũ đến nấu nướng, chăm sóc hai như một lớn thực thụ.
Sự trưởng thành sớm của nó khiến họ xót xa, nhưng đồng thời cũng cảm thấy an ủi—ít nhất, họ vẫn còn một đứa con để yêu thương.
Tuy con ruột, nhưng từ khi đưa nó về từ trại mồ côi khi mới ba tháng tuổi, họ luôn coi nó là con đẻ.
Họ cứ ngỡ rằng cuộc sống sẽ mãi yên bình như .
Ai ngờ...
Đột nhiên, thứ sụp đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/808.html.]
Vấn đề rốt cuộc ở ?
Ông Phương siết chặt nắm tay, trầm giọng :
"Liệu tâm lý của con bé cũng vấn đề ?"
Bà Phương giật chồng:
"Sao ông ?"
Ông Phương thở dài, ánh mắt đầy trăn trở:
"Từ nhỏ Tiểu Yến ngoan ngoãn như . bà thử nghĩ xem, từ khi em trai nó mất, bà thấy con bé từng nổi cáu nhõng nhẽo với chúng ?"
Bà Phương lặng , suy nghĩ một lúc lắc đầu.
"Không, từng."
Mộng Vân Thường
"Thế nó từng chia sẻ điều gì với chúng ?"
Bà lắc đầu.
Ông Phương trầm giọng:
"Năm em trai qua đời, con bé mới chín tuổi. Hai chị em gần như rời nửa bước, tình cảm của nó với em trai chẳng kém gì chúng . khi , chúng chỉ chìm trong đau buồn mà quên mất rằng... nó cũng đau khổ."