Lúc đó, chúng    ai để ý đến cảm xúc của nó?
Một đứa trẻ chín tuổi,  mất    yêu nhất, nhưng    lóc,  oán trách,  tỏ  yếu đuối... Bà  thấy  gì bất thường ?
Chúng  vẫn luôn nghĩ rằng con bé quá hiểu chuyện, trưởng thành qua một đêm.  thực tế là gì?
Có lẽ từ lúc đó, tâm lý của nó   vấn đề . Những gì chúng  thấy chỉ là bề ngoài. Còn những gì nó thực sự nghĩ, chúng   từng  đến."
Lời ông Phương như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng  lòng bà Phương. Mũi d.a.o  khoét  một sự thật tàn nhẫn—một sự thật mà suốt bao nhiêu năm qua họ  từng nhận .
Mắt bà dần nhòe , nước mắt lặng lẽ lăn dài, thấm ướt vạt áo.
"Ông  đúng..." Bà nghẹn ngào. "Căn phòng của nó lúc nào cũng khóa kín,  bao giờ để   dọn dẹp. Những lúc nó  ngoài,  cũng  thể  .
Từ nhỏ, nó   thói quen  nhật ký, đến giờ  dùng hết mấy cuốn, cuốn nào cũng khóa chặt.
Trước đây   nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đó là thói quen cá nhân.  bây giờ nghĩ ...  lẽ trong lòng nó thực sự  vấn đề.
Tại  nó cứ giữ kín trong lòng?
Nếu nó chịu  với chúng ,  lẽ  chuyện    đến nước ..."
Ông Phương siết chặt bàn tay, ánh mắt đầy quyết tâm:
Mộng Vân Thường
"Trong lòng con bé rốt cuộc giấu bao nhiêu tâm sự,   .   xem những cuốn nhật ký đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/809.html.]
Bà Phương lập tức phản đối:
"Không ! Đó là quyền riêng tư của nó. Khi   phép, chúng   nên xem."
Ông Phương  bà, giọng nghiêm nghị:
"Đây là lúc nào  mà bà còn quan tâm đến riêng tư? Bà coi trọng sự riêng tư của nó,  coi trọng trạng thái tinh thần của nó hơn?"
Bà Phương nghẹn lời.
Ông Phương tiếp tục:
"Chẳng lẽ bà  hiểu sự việc   nghiêm trọng thế nào ?
Cho dù hồ sơ  hủy bỏ, Tiểu Yến   ghi tội, thì nó vẫn  lên truyền hình và báo chí để xin  công khai. Tiếng  đồn xa,   nó sẽ  đối mặt với bao nhiêu lời đàm tiếu?
Con bé sẽ  chịu nổi áp lực đó .
Nếu chúng   tìm  vấn đề thực sự trong lòng nó, ai    nó còn  thể   chuyện gì nữa?"
"Bà  hiểu đây là cú sốc lớn đối với nó ? Nó sẽ suy sụp mất. Chúng   hiểu suy nghĩ của nó,   giúp nó vượt qua khó khăn trong lòng để   với cuộc sống bình thường?"
"Nó khóa cửa phòng là vì   chúng   những điều riêng tư của nó. Nếu chúng  lén xem nhật ký, liệu nó  càng suy sụp hơn khi phát hiện  ? Có khi còn khiến sự việc tồi tệ hơn đấy!"
"Bà  cũng  lý." Ông  trầm ngâm,  chậm rãi  tiếp, "Vậy chúng   thể xem mà  để nó . Chỉ cần hiểu  suy nghĩ của nó, chúng  sẽ  cách giúp nó  hơn."
Bà  kinh ngạc  chồng: "Ý ông là lén xem mà  cho nó ?"