Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Vương Tuệ Lan thấy  hỏi mới nhẹ giọng : “Hôm nay em qua nhà , Chiêu Chiêu  để  giường cũ của An An với An Ninh cho chúng .”
Lục Phi  ngạc nhiên: “Giường của An An và An Ninh để  cho   gì? Hai đứa nhỏ  dùng nữa ?”
“An An với An Ninh lớn , cái giường đó giờ  nhỏ. Hai đứa  chung thì chật chội, Chiêu Chiêu  đổi sang giường lớn hơn.”
Lục Phi gật gù: “Đổi cái lớn hơn cũng hợp lý.    đưa giường cho ?”
Vương Tuệ Lan tựa   , trong lòng  chút bất lực. Đến giờ,  vẫn  hiểu ẩn ý trong lời cô . Có lẽ,   từng nghĩ đến chuyện  thêm con.
Lục Phi thấy vợ cứ   chăm chú thì bật ,  bối rối: “Em   chằm chằm  gì thế? Có chuyện gì cứ  .”
Vương Tuệ Lan  thẳng , khẽ gật đầu: “Hôm nay Lục Dao với Chiêu Chiêu đều nhắc em chuyện sinh con. Bây giờ  hiểu vì  Chiêu Chiêu  để  cái giường  chứ?”
Lục Phi cuối cùng cũng hiểu , bật : “Anh cứ tưởng chuyện gì to tát.”
Vương Tuệ Lan nghiêm túc  : “Anh thì ? Nghĩ thế nào về chuyện ?”
Lục Phi  suy nghĩ nhiều, đáp ngay: “Anh  để tự nhiên. Nếu em  thai thì  sinh thôi. Là con trai thì , mà con gái  cũng thích. Dù gì thì  cũng   một đứa con mà, đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/858.html.]
Lòng Vương Tuệ Lan chợt dịu , nhưng cô vẫn  chút lo lắng: “ nhà    bốn  , hiện tại chỉ dựa  tiền lương của  thôi. Nếu em sinh con, chắc sẽ ít thời gian   hơn, em sợ  sẽ vất vả.”
Lục Phi mỉm , dịu dàng xoa đầu cô: “Em  cần lo chuyện đó,  đủ sức lo cho gia đình . Hơn nữa, em còn trẻ, cũng nên  một đứa con của riêng . Anh  thể ích kỷ đến mức vì    con  mà  cho em sinh con chứ. Sau , khi con cái lớn lên, nhà  cũng sẽ đông vui như nhà bố  . Mình còn trẻ, cực một chút thì   ?”
Nhìn gương mặt  tuấn của , lòng Vương Tuệ Lan tràn đầy hạnh phúc. Người đàn ông , cô thật may mắn khi  ở bên .
Cô cúi xuống hôn nhẹ lên môi : “Anh thật .”
Lục Phi bật , lật  đè cô xuống, giọng trêu chọc: “Anh  thế , em định báo đáp thế nào đây?”
Mộng Vân Thường
Cuối tuần, vợ chồng Lục Phi đưa hai con, Á Á và Thanh Thanh, đến nhà chung. Trong phòng khách, ông Lục Quốc An và bà Dư Hoa mỗi  bế một đứa trẻ, vẻ mặt rạng rỡ. Còn Tần Chiêu Chiêu thì đang cùng bảo mẫu chuẩn  bữa trưa trong bếp.
Thấy cả nhà Lục Phi đến, bà Dư Hoa liền vui vẻ bảo:
"Đã bảo cứ về tay  là  ,  nào cũng mang đồ về  gì. Nhà   thiếu gì ."
Hai chị em Thanh Thanh nhanh nhẹn chạy tới ôm chầm lấy ông bà nội, giọng lanh lảnh:
"Ông nội! Bà nội!"
Nhìn hai đứa cháu đáng yêu, ông Lục Quốc An và bà Dư Hoa  hiền từ, niềm vui lấp đầy trong mắt.