Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Người phụ nữ lớn tuổi hừ lạnh, mặt đầy khinh khỉnh:
"Sợ gì chứ? Mẹ sống từng  năm ,  bao giờ  sợ ai? Con chỉ cần  theo ,  cần  gì hết. Cứ để  xử lý!"
Dứt lời, bà  sải bước thẳng  sân. Người phụ nữ trẻ cũng vội vàng theo .
Ba  con trong nhà  thấy động tĩnh, ngẩng lên  thấy hai   thì sắc mặt đồng loạt trầm xuống. Bà Từ vốn chẳng ưa gì họ. Từ  khi Như Ý sinh con, bà mới gặp hai  con đó  hai , đến nay  hơn ba tháng  qua . Giờ  hùng hổ xuất hiện như , chắc chắn   chuyện gì  .
Như Ý  thấy họ thì ánh mắt lạnh . Khi còn ở nhà chồng, cô   chịu  ít khổ sở từ hai  . Cô  dậy, giọng cũng chẳng buồn khách sáo:
"Hai  đến đây  gì?"
Mẹ kế của cô bĩu môi, giọng chanh chua:
" đến đây chắc chắn là  việc, chứ rảnh  mà mò sang? Cô  như ai thèm đến cái nhà  lắm ."
Bà Từ    lớn chuyện, dù gì con rể bà cũng là  , gây căng thẳng quá sẽ khiến nó khó xử.   cái giọng chua ngoa , bà cũng chẳng thể nhịn nổi nữa, liền đáp ngay:
"Bà  thèm thì nhà  cũng chẳng hoan nghênh. Có chuyện gì  nhanh,   thì mời về!"
Mẹ kế của Như Ý khoanh tay, hất mặt lên đầy ngang ngược:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/871.html.]
" đến đòi tiền."
Như Ý bật :
"Mẹ túng thiếu đến phát điên  ? Con thiếu  đồng nào,  vay mượn gì mà  đòi? Mẹ cũng già , tự giữ chút mặt mũi cho con cháu , đừng để    chê nữa."
Trước đây, ở nhà họ Từ, Như Ý luôn nhẫn nhịn,  từng dám cãi  một lời. Nay  cô  dứt khoát như ,  kế của cô tức giận đến nỗi mặt tái ,  sang bà Từ mà kêu lên:
"Nhìn xem con gái bà kìa! Nó dám  với bề  như  đấy!"
Bà Từ lạnh lùng đáp:
"Muốn   khác tôn trọng,  tiên  xem    gì. Đừng lúc nào cũng lấy danh nghĩa bề   để ép  khác. Con gái   nay luôn hiểu lễ nghĩa, nhưng nếu bà   dáng bề  thì cũng đừng mong nhận  sự tôn trọng.  chỉ  hỏi, ai cho các  cái quyền đến đây đòi tiền? Già  thì tự giữ lấy chút tự trọng, để  chút thể diện cho con cháu!"
Bà  tức tối quát lên:
"Đồ  nhăng  cuội! Nhà bà mới    hổ! Bà  thể giữ con gái ở  đây, nhưng đừng hòng đụng đến tiền của nhà ! Chính con gái bà lừa sạch tiền của chồng , khiến chúng  giờ chẳng còn gì, đến mức cơm ăn cũng  đủ! Ai đời   mà ác độc đến ? Hôm nay  đến đây để đòi   tiền đó! Từ Như Ý, cô lấy bao nhiêu thì trả  hết cho ! Nếu ,  sẽ ở đây ăn vạ, quậy đến khi nào các   yên thì thôi! Để xem hàng xóm  còn nghĩ nhà bà là tử tế nữa !"
Mộng Vân Thường
Dứt lời, bà  lập tức  bệt xuống đất.
Vương Tuệ Lan  thấy cảnh tượng đó, bất giác nhớ đến   nuôi năm xưa của  cũng thuộc kiểu hễ   ý liền bày trò ăn vạ. Đối phó với hạng  như , thật sự  khó.
Giọng điệu chua ngoa của bà  cùng hành động bỗ bã giữa thanh thiên bạch nhật khiến  ít  bên ngoài chú ý. Dần dần, họ kéo   xem, bàn tán xôn xao. Trong nhà, ông Từ và Lục Phi  thấy tiếng ồn ào cũng bước , mấy đứa trẻ thấy  liền  theo .