Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
“Chẳng lẽ em thật sự thấy c.h.ế.t  cứu ? Dù gì em cũng là  sống trong khu quân nhân mà.”
Câu   khiến Tần Chiêu Chiêu sầm mặt. Cô  thẳng   phụ nữ đối diện, giọng lạnh nhạt:
“Xin bà đừng mang đạo đức  ép buộc . Chuyện trong nhà  giải quyết  thì  đẩy sang  khác. Nếu    giúp, lập tức gán cho cái tội thấy c.h.ế.t  cứu. Bà  thấy nực  ?”
Người phụ nữ  vì thế mà lùi bước, vẫn giữ giọng kiên trì:
“Nếu bọn chị  thể giúp thì  chẳng  nhờ em. Em  khả năng mà   tay, chẳng  là thấy c.h.ế.t  cứu ? Chị   sai ? Lỡ chuyện  truyền  ngoài,   chỉ nghĩ em là  m.á.u lạnh thôi.”
Chiếc xe buýt  đông khách,  gian khá yên tĩnh. Dù hai   lớn tiếng, nhưng lời qua tiếng  vẫn lọt  tai những  xung quanh. Mọi  nhanh chóng nhận   bán vé  đang cố tình ép buộc.
Một phụ nữ trung niên  nhịn , lên tiếng:
“Chị    đúng .   từ nãy đến giờ,     rõ là  thể giúp,  mà chị cứ ép. Giờ  còn mang chuyện ‘lan truyền  ngoài’  dọa nạt. Như thế là quá đáng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/887.html.]
“ đó! Giúp   là quyền của  ,   thể ép buộc thế ?” Một hành khách khác cũng tán thành.
Có  lên tiếng bênh vực, những  khác cũng bắt đầu bàn tán. Đa phần đều chỉ trích cách hành xử của nhân viên bán vé, chỉ  vài  lác đác cho rằng nếu thật sự giúp  thì cũng nên thử.
Người bán vé bắt đầu lo lắng. Bà  vốn dĩ  từng  xử phạt vì  giả giấy khám thai cho Vinh Xuân Mai, suýt mất việc, may nhờ   trong gia đình giúp đỡ mới giữ  công việc . Giờ nếu   hành khách khiếu nại, e rằng sẽ  còn đường lui.
Cân nhắc tình hình, giọng điệu bà  dịu xuống:
“Chị lo lắng quá nên  năng  . Chị chỉ  một đứa cháu gái, thấy nó khổ sở như  cũng  đành lòng. Chị nghĩ em từng quen  nó,  là hàng xóm với nhà chồng nó, hơn nữa nhà chồng nó  tin tưởng em, nên mới mở lời nhờ giúp.
Mộng Vân Thường
Chị sai khi ép em giúp, chị xin .
Cháu gái chị  sai thì tự chịu,  phận   đành thuận theo tự nhiên.”
Tần Chiêu Chiêu vốn đang bực tức, nhưng thấy bà  xin  thì cũng nguôi giận đôi chút. Cô bình tĩnh đáp:
“Không     giúp.  những gì cô     đây, chắc bà cũng  rõ. Đối xử với nhà chồng như thế, họ còn cưới chỉ vì đứa bé trong bụng. Giờ cô   lo cho con, để con qua đời, khiến nhà chồng mất hết hy vọng.  nghĩ họ  cân nhắc kỹ mới đưa cô  về nhà  đẻ.