Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ông Lý, ông việc tiếp , con về nhà đây."
Nói xong, cô xoay rời . Khi bước ngang qua nhà Trưởng phòng Tôn, cô gần như thể hình dung cảnh lửa bùng lên dữ dội đêm qua. Nếu phát hiện kịp thời, cả khu nhà e là thiêu rụi.
Bức tường tầng một cháy đen kịt, cửa sổ gỗ cũng chỉ còn những mảng than vụn. Trước cửa, Trưởng phòng Tôn cùng hai đàn ông khác đang hì hục tháo dỡ những bộ phận cháy. Tôn Đại Quân thẫn thờ bên bậc thềm, ánh mắt trống rỗng. Chắc hẳn vẫn thoát khỏi cú sốc vì mất con.
"Chiêu Chiêu, con đó gì thế?"
Mộng Vân Thường
Tiếng gọi bất ngờ lưng khiến cô giật . Quay , cô thấy bà cụ Lý, từng vòi tiền nhà Trưởng phòng Tôn.
Tần Chiêu Chiêu theo phản xạ lùi một chút. Lần , bà moi tiền từ cô thì sang ép nhà Vinh Xuân Mai bồi thường.
"Con gì ạ."
Bà cụ để ý thái độ lạnh nhạt của cô, vẫn tiếp tục : "Làm chức cao, giàu thì chứ? Thằng ngốc Tôn Đại Quân đó con nối dõi e là khó lắm. Nhà họ Tôn xem như tuyệt tự ."
Tần Chiêu Chiêu cau mày. Trong lúc gia đình đang gặp nạn, bà cụ chẳng những đồng cảm mà còn buông lời cay độc. Người phụ nữ thực sự quá đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/903.html.]
Cô dính dáng gì thêm, vội bước nhanh về phía nhà bố .
Dọc đường, cô thấy đám cỏ khô ven lối cháy thành tro. May mắn , giữa hai nhà con đường rộng hơn hai mét, nhờ đó mà nhà cô ảnh hưởng. Không khí vẫn còn thoang thoảng mùi khói cháy, nhưng đường dọn dẹp sạch sẽ.
Mở cửa bước nhà, cô thấy thứ vẫn ngăn nắp. Bố cô thường ăn trưa tại nhà máy, nếu việc gì đặc biệt thì sẽ về.
Cô xuống ghế salon, lấy một quả chuối ăn nghỉ ngơi một lát khi rời .
Vừa đến cổng, cô chạm mặt của Vinh Xuân Mai. Bà đang cùng một phụ nữ khác, cả hai thì thầm với vẻ mặt lo lắng.
Nhìn thấy cô, sắc mặt Vinh Xuân Mai lập tức sa sầm.
"Định đến đây để nhạo chúng ?" Bà gằn giọng, ánh mắt tràn ngập căm phẫn.
Bị mắng vô cớ, Tần Chiêu Chiêu vốn định bỏ , nhưng nghĩ , cô để họ hiểu lầm.
" ý nhạo ai cả. Dạo gần đây bận rộn nên kịp đến nhà Trưởng phòng Tôn. Trước đây, bà cô của Vinh Xuân Mai từng nhờ giúp vài câu để họ cho cô trở về. Ai ngờ xảy chuyện thế ."
"Giờ thì đến đây gì nữa? Chuyện xảy , cô đến cũng vô ích!" Giọng bà đầy tức tối.