Tần Chiêu Chiêu  xong, càng chắc chắn rằng  đoán đúng— cố tình giấu chứng chỉ để đòi tiền.
Cô vẫn giữ nụ  bình thản, nhưng ánh mắt trở nên sắc bén: "Được thôi. Chỉ cần  giấy  ngày mai, bao nhiêu tiền  cũng trả."
Tên nhân viên  bối rối, nhưng  nhanh chóng lấy  bình tĩnh. Hắn  rõ về cô—con gái một gia đình trong khu quân đội,  thiếu tiền, cũng chính vì thế  mới nổi lòng tham.
Thấy cô thoải mái như ,  bạo dạn giơ một ngón tay.
Tần Chiêu Chiêu nhíu mày: "Một ngàn? Anh tham quá  đấy."
Hắn  xòa, vội vàng giải thích: "Không  ."
"Không cần giải thích. 200 thôi. Hơn  đó thì   cần gấp nữa."
Ánh mắt  lóe lên, nụ  càng tươi rói. Hóa  cô gái  trông  vẻ thông minh nhưng thực   quá đơn giản.
"Được, ,  200 thôi. Cô  mang tiền theo ? Không  thì qua ngân hàng rút, ngay bên cạnh Sở Y Tế  một ngân hàng đấy."
"Anh cần ngay ? Sao  để mai xong xuôi  mới trả?"
"Tất nhiên là   .  cũng  nhờ  giúp, mất tiền cả đấy. Cô  đưa thì  lấy gì ứng ?"
Tần Chiêu Chiêu im lặng một chút  gật đầu,  đến ngân hàng rút 200 đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/906.html.]
Mộng Vân Thường
Khi trở  văn phòng, cô đặt tiền lên bàn.
Mắt  sáng rỡ,  thấy tiền  vội vươn tay chụp lấy.
 ngay khi đầu ngón tay  sắp chạm , Tần Chiêu Chiêu lập tức nhấc tiền lên: "Không .   yên tâm nếu  thấy giấy mà  đưa tiền. Lỡ mai   thì ?"
Hắn  khẩy, đầy tự tin: "Cô cứ yên tâm, mai chắc chắn ."
"Không . Chúng    quen , nếu đến lúc đó   thừa nhận thì   tìm ai? Hay là   giấy biên nhận , mai  lấy giấy xong sẽ xé ngay  mặt ."
Người đàn ông  thoáng chần chừ, nhưng  cũng gật đầu: "Viết thì .  cô    chuyện  với ai.  cũng  nhờ   gấp, phạm quy đấy."
Tần Chiêu Chiêu mỉm : "Anh yên tâm,  sẽ   với ai."
Thấy cô tỏ vẻ chân thành,  cũng tạm yên tâm. Dù , 200 đồng    tiền nhỏ, bằng hơn nửa năm lương của một công nhân. Việc   chút rủi ro, nhưng tiền đến tay dễ dàng như ,    bỏ lỡ.
Hắn  một tờ biên nhận  đưa cho cô.
Tần Chiêu Chiêu cầm lên xem lướt qua,  đó đặt  lên bàn: "Anh  thế   ,   dấu mộc, cũng chẳng  tên."
Người đàn ông  giả lả: "Chỉ là tờ biên nhận thôi mà, cô  quá  đấy.  đảm bảo mai  giấy cho cô."
"Không . Anh  thành thật chút nào. Thôi, trả  tiền đây. Cứ theo quy trình bình thường ,  cũng đang bận chăm con, sớm  muộn cũng chẳng ."
Thấy miếng mồi ngon sắp tuột khỏi tay,  vội  lên, giữ lấy tay cô: "Cô cố chấp quá đấy. Được ,  sẽ  một tờ biên nhận đúng quy cách."