Dư Hoa cau mày, ngạc nhiên: “Ở Sở Y Tế mà  mãi  lấy ?”
Tần Chiêu Chiêu nhẹ giọng : “Nhân viên bên trong giấu , định bắt con đưa tiền để cấp  cái mới.  con phát hiện , ép    trả .”
Dư Hoa nhíu mày chặt hơn: “Chuyện cụ thể thế nào?”
Cùng lúc đó, bố chồng cô – Lục Quốc An – cũng  về đến nhà. Thấy ông bước , Tần Chiêu Chiêu liền kể   bộ sự việc.
Nghe xong, cả hai vợ chồng đều vô cùng sửng sốt.
Lục Quốc An lắc đầu, giọng nghiêm nghị: “Không ngờ trong Sở Y Tế    như thế.”
Dư Hoa thì thở dài: “Kiểu   đơn vị nào cũng , chỉ là   phát hiện thôi. Những chuyện như thế      ít .”
Lục Quốc An cau mày: “Nghiêm trọng  ?”
“Chẳng  gì lạ cả.” Dư Hoa đáp. “Chỉ là  , nhờ con bé Chiêu Chiêu nhân hậu nên mới tha cho  . Chứ nếu là , chắc chắn  để yên. Một   dám  chuyện như  thì tư tưởng cũng  vấn đề.”
Lục Quốc An vốn cả đời  lính, tính cách cương trực, ghét nhất là kẻ  lợi dụng chức quyền trục lợi. Ông đạt  địa vị ngày hôm nay là nhờ  sự chính trực, dũng cảm và lập nhiều công lao.
Tần Chiêu Chiêu nhẹ giọng : “Mẹ ,   con nhân từ. Chỉ là con thấy   còn trẻ, nhất thời lầm lỡ. Nếu cho   một cơ hội sửa sai, giúp   đúng đường thì vẫn hơn là để  đuổi việc, danh tiếng hủy hoại,   tìm  việc , trở thành gánh nặng cho xã hội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/911.html.]
Dư Hoa im lặng một chút  gật đầu: “Cũng đúng, nếu là  đầu sai phạm thì  thể cho một cơ hội.”
Lục Quốc An   thì  sang con dâu, trong lòng càng thêm hài lòng với cô bé .
Ông cầm chứng chỉ hành nghề lên xem  , giọng trầm  mà đầy tán thưởng: “Nghe  con , con định mở phòng khám đông y?”
Tần Chiêu Chiêu gật đầu: “Vâng, con cũng  ý định đó.”
Lục Quốc An đăm chiêu một lúc  : “Con    ý kiến của bố ?”
Mộng Vân Thường
“Dĩ nhiên là con   .”
Lục Quốc An đặt chứng chỉ xuống bàn, ánh mắt nghiêm túc nhưng đầy khích lệ: “Tay nghề của con  . Bố là  từng hoài nghi đông y nhưng chính con  chữa khỏi bệnh đau chân lâu năm của bố. Chỉ riêng chuyện đó cũng đủ để bố tin tưởng con.  con  nghĩ đến ? Bây giờ, đại đa    tin  tây y hơn đông y. Đông y thường chỉ  coi trọng ở những  lớn tuổi, càng  tuổi thì càng khiến   tin tưởng. Còn con thì quá trẻ. Nếu là bệnh nhân, con  chọn một bác sĩ đông y trẻ tuổi như chính  để chữa bệnh ?”
Tần Chiêu Chiêu hiểu  rõ điều đó. Đông y vẫn   đánh giá cao trong xã hội, hơn nữa cô  còn trẻ,  dễ để   tin tưởng.  cô tin rằng khi bố chồng  , chắc chắn ông   sẵn một hướng  nào đó.
Cô hỏi ngay: “Bố,  ý bố là gì? Con đang  đây.”
Lục Quốc An mỉm : “Ý bố là,  khi mở phòng khám, con nên  bệnh viện  việc . Khi   danh tiếng , mở phòng khám sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Tần Chiêu Chiêu khẽ nhíu mày: “ các bệnh viện hiện nay đều theo tây y, hầu như   khoa đông y. Hơn nữa, chứng chỉ hành nghề của con chỉ cho phép  việc tại Sở Y Tế xã. Nếu   bệnh viện lớn như ở Hải Thị thì  đủ điều kiện. Trừ khi mở phòng khám, con chỉ  thể  ở Sở Y Tế xã, chẳng còn lựa chọn nào khác.”
Lục Quốc An bật : “Con yên tâm, năm nay bệnh viện quân khu  mở khoa đông y, sắp tới họ sẽ tuyển dụng công khai. Đến lúc đó, bố sẽ đăng ký cho con. Có tay nghề ,  chứng chỉ, con    thể tham gia.”