Tần Chiêu Chiêu  nhẹ:
"Mẹ , bây giờ đang trong thời kỳ cải cách mở cửa, kinh tế nhất định sẽ phát triển nhanh chóng. Khi đó xe  sẽ ngày càng phổ biến, giá cả cũng rẻ . Biết  đến lúc đó, ai cũng  xe như bây giờ ai cũng  xe đạp ."
Dư Hoa phấn khởi:
"Thật ? Nếu  thì   cần con mua,  tự mua! Mẹ  bao giờ  xe , chắc chắn thoải mái hơn Jeep ."
Trọng Dương mỉm  khi  hai  con trò chuyện:
"Xe  đúng là thoải mái hơn Jeep nhiều."
Dứt lời, ông mở cửa xe. Tần Chiêu Chiêu và Dư Hoa đều sững sờ.
"Bác Trọng, đây là xe của bác ?" Tần Chiêu Chiêu ngạc nhiên hỏi.
Trọng Dương gật đầu:
"Lên xe , phòng khám của  cách đây hơn hai mươi cây ,  xe buýt lâu lắm."
Hai  con      ghế .
Dư Hoa dựa lưng  ghế,  nhịn  cảm thán:
"Ghế  mềm quá, dựa  đúng là thoải mái."
Trọng Dương   ghế lái, khởi động xe, chậm rãi rời khỏi bệnh viện.
Dư Hoa tò mò:
"Ông Trọng, xe  thực sự là của ông ?"
Mộng Vân Thường
" ."
"Ôi trời, ông giỏi quá! Hải Thị    mấy chiếc xe như thế  !"
Trọng Dương  khẽ:
"Cũng  dễ  ,   nhờ  giúp hai năm mới mua  chiếc ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/953.html.]
Hai  con   đầy ngạc nhiên. Thời đại , ngay cả "triệu phú" cũng hiếm,  mà Trọng Dương   thể sở hữu xe  riêng. Ông  rõ ràng    bình thường!
Xe chạy bon bon  đường, chỉ một lúc   đến nơi. Phòng khám Trọng Thị  ở ngoại ô phía đông, gần rìa thành phố. Đó là một tòa nhà hai tầng mang phong cách kiến trúc Huệ Phái, dù  vẻ cũ kỹ nhưng  bảo trì  ,  qua vẫn thấy trang nghiêm, sạch sẽ.
Trước cửa phòng khám, dòng    tấp nập.
Dư Hoa tròn mắt:
" sống ở Hải Thị gần năm mươi năm ,  từng thấy phòng khám đông đúc thế !"
Trọng Dương giải thích:
**"Chi phí chữa bệnh bằng tây y quá đắt đỏ. Đông y thì dùng thảo dược, giá cả rẻ hơn nhiều mà hiệu quả cũng  tệ. Vì thế, đa  bệnh nhân đến đây đều là   đủ tiền chữa trị bằng tây y.
Những   điều kiện thì  thu phí, còn ai thực sự khó khăn thì  khám miễn phí. Cứ thế nhiều năm, phòng khám  cũng  chút danh tiếng, thu hút bệnh nhân từ khắp nơi tìm đến."**
Tần Chiêu Chiêu lặng lẽ  ông, trong lòng dâng lên một cảm giác gần gũi khó tả. Ở kiếp , ông nội cô cũng là một  thầy thuốc tận tâm như .
 lúc , một tiếng kêu hoảng hốt vang lên giữa phòng khám:
"Bác sĩ ơi! Cứu với! Người nhà  ngất !"
Cả phòng khám lập tức náo loạn.
Một thầy thuốc vội vã chạy đến, cúi xuống bắt mạch cho bệnh nhân.  Tần Chiêu Chiêu    nhận  đây   lúc chẩn bệnh, mà cần sơ cứu ngay lập tức!
Cô lập tức chen lên phía , kéo thầy thuốc sang một bên,  gấp:
"Phải sơ cứu ngay! Nếu  tỉnh  sớm,  bệnh  thể gặp nguy hiểm! Mau lấy kim châm  đây!"
Vừa , cô  cúi xuống ấn mạnh huyệt nhân trung của bệnh nhân.
Thầy thuốc  hành động đột ngột của cô  cho giật , lập tức quát lớn:
"Cô  gì ? Muốn hại c.h.ế.t   ?"
 lúc , Trọng Dương  lấy kim châm đưa cho Tần Chiêu Chiêu, đồng thời trấn an:
"Cô   đúng đấy. Cứ để cô  xử lý ."