Khi con kể về tình hình khó khăn của các chiến sĩ ngoài biên giới, thầy cảm thấy đây là cơ hội để đóng góp một phần công sức. Dù từng cầm s.ú.n.g bảo vệ Tổ quốc, thầy cho rằng thể giúp đỡ các chiến sĩ theo cách cũng là một vinh dự."
Lục Quốc An gật đầu, trong ánh mắt ánh lên sự tôn trọng:
"Thầy con đúng là , tấm lòng yêu nước đáng quý. chúng thể để ông gánh hết chi phí . Dù ông cần, chúng cũng nên đóng góp phần của ."
Dư Hoa cũng đồng tình:
" ! Một như , thể để ông chịu thiệt."
Tần Chiêu Chiêu mỉm :
"Con cũng như , nhưng thầy đồng ý. Thầy bảo con chỉ cần đưa công thức, việc còn cứ để thầy lo."
Nghe , Dư Hoa ngạc nhiên hỏi:
"Công thức đó đáng giá bao nhiêu mà thầy con sẵn sàng bỏ tiền như thế?"
Tần Chiêu Chiêu thành thật đáp:
"Nếu đưa công thức thị trường, thể kiếm nhiều tiền, thậm chí còn thu lợi lâu dài nữa."
Câu trả lời của cô khiến Dư Hoa kinh ngạc:
"Thì công thức quý giá đến ?"
Tần Chiêu Chiêu gật đầu xác nhận.
Lục Quốc An cũng bất ngờ, nghĩ rằng chỉ một công thức giá trị lớn như . khi nhớ Trọng Dương nhận công thức, ông liền yên tâm hơn.
Ông ngẫm nghĩ một lát bảo vợ:
"Lục Trầm chắc đang chờ tin tức. Tiểu Hoa, bà thử gọi xem đường dây bên đó sửa xong , liệu liên lạc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-chong-toi-la-si-quan-cuong-me-vo/968.html.]
Dư Hoa lập tức dậy, cầm điện thoại .
Tiếng chuông điện thoại vang lên đều đặn: "Tu... tu..."
Sau vài hồi chuông, bà mừng rỡ reo lên:
"Gọi !"
Một lát , đầu dây bên bắt máy.
giọng truyền đến của Lục Trầm mà là một giọng nam lạ lẫm:
Mộng Vân Thường
"Chào thím, con là Tiểu Vương, cảnh vệ của Doanh trưởng Lục. Hiện tại doanh trưởng vẫn về ạ. Chừng nào , con sẽ bảo gọi điện cho thím."
Lúc sáu giờ tối, trời bên ngoài tối đen.
Lục Trầm đang đóng quân trong núi sâu, giờ mà còn về doanh trại thì thật nguy hiểm.
Dư Hoa thoáng lo lắng, hỏi ngay:
"Doanh trưởng của các con ?"
Tần Chiêu Chiêu cạnh, nhận sắc mặt chồng chút căng thẳng, liền bước đến gần để rõ câu trả lời từ đầu dây bên .
Tiểu Vương giải thích:
"Doanh trưởng đang dẫn các chiến sĩ dọn tuyết mở đường ạ. Hôm nay tuyết ngừng rơi, bọn con tranh thủ dọn sạch con đường dẫn khỏi núi.
Nếu ngay, để tuyết đóng băng thì việc dọn dẹp sẽ càng khó khăn hơn.
Trường hợp đường thông, vật tư tiếp tế từ bên ngoài thể đưa , bọn con sẽ cô lập trong ."
Nghe xong, Dư Hoa kìm , sống mũi cay cay, mắt rơm rớm nước.