Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 824

Cập nhật lúc: 2025-11-29 06:40:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quách Lâm lên, Âu Dương Tầm đang che mặt Mai Tiểu Nhiễm, chằm chằm đầy vẻ uy hiếp!

Âu Dương Tầm cao một mét tám, còn Quách Lâm cao nhất cũng chỉ mét bảy mấy. Đừng coi thường vài centimet chênh lệch đó, khí thế khác một trời một vực . Tuy Âu Dương Tầm cao ráo và gầy, tạo cảm giác nho nhã, nhưng cái khí chất của giống một thư sinh yếu đuối tay trói gà chặt chút nào. Cái thế đó tuyệt đối dễ chọc!

Lúc , Thời sự vẫn bắt đầu, đến bảy giờ tối, nhưng là mùa hè nên trời tối tầm tám giờ, lúc trời vẫn sáng, thể rõ biểu cảm khuôn mặt mỗi .

"Đồ hổ!"

Quách Lâm Âu Dương Tầm đá một cái, tức giận c.h.ử.i bới: " đưa vợ về nhà, các dựa mà ngăn cản?"

Anh liếc Bì Nan, lộ vẻ chợt hiểu, gằn giọng lên: "Bì Nan, em còn là nữa ? Mới chạy khỏi nhà mấy ngày cặp kè với thằng tiểu bạch kiểm?"

"Anh bậy!"

Bì Nan c.h.ế.t cũng ngờ Quách Lâm lôi chuyện , giận đến tái cả mặt: "Quách Lâm rốt cuộc cần mặt mũi nữa ? về nhà lẽ nào nguyên nhân?"

"Trước đây , bây giờ thì . Thảo nào từ khi em đến cửa hàng quần áo việc là bắt đầu gây sự với , hóa là em bên ngoài!"

Vừa dứt lời, thấy tiếng "Huỵch", một nắm đ.ấ.m chắc nịch giáng thẳng cằm .

"Quách Lâm bớt nhảm , dám đ.á.n.h vợ , tay dạy dỗ thì còn là đàn ông ?"

"Mày!"

Quách Lâm giận điên , nhảy lên liều mạng với Âu Dương Tầm, nhưng Âu Dương Tầm thì khẩy: "Nhìn kìa, mấy ngày dám gọi là vợ . Bì Nan Bì Nan, nếu hai gì với , c.h.ế.t cũng tin!"

"Tin cái em gái !"

Âu Dương Tầm lúc khách sáo nữa, đá Quách Lâm một cái nữa khiến ngã sấp xuống. "Vợ là Mai Tiểu Nhiễm, suýt nữa đ.á.n.h trúng cô , nên bảo vệ ?"

Lúc Quách Lâm mới tại đánh. loại như , chính là loại thích gây sự, đ.á.n.h nhẹ thì cái miệng vô cùng đểu cáng, nếu đ.á.n.h cho một trận nên thì ngoan ngoãn. Lần Bì Lỗi và mấy chạy đến nhà , đ.á.n.h cho một trận tơi bời, sợ đến mức dám thở mạnh. Lần thấy chỉ một Âu Dương Tầm, mặc dù rõ ràng mới thiệt, quy kết là do sơ suất phòng , cách khác là chủ quan. Lập tức bất chấp thứ bò dậy, như một con ch.ó điên quấn lấy Âu Dương Tầm đ.á.n.h cắn.

Âu Dương Tầm trông vẻ mỏng manh, thực chất sức chiến đấu mạnh kinh khủng. Thấy Quách Lâm lao tới, né tránh cú đấm, tiện thể đá quét chân một cái khiến Quách Lâm ngã lăn . Sau đó, như "Thái Sơn áp đỉnh", phịch lên Quách Lâm, vung nắm đ.ấ.m đ.á.n.h tới tấp.

Những cú đ.ấ.m tung mạnh mẽ như gió bão, kèm theo tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Quách Lâm!

Nếu tận tai thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết đó, sẽ dám tin một đàn ông to lớn như Quách Lâm kêu la như heo chọc tiết. Tiếng kêu chỉ thê t.h.ả.m hơn từng hồi, mà âm thanh còn kỳ quái, cứ như ai đó bóp cổ, lúc cao lúc thấp, lúc ngắt quãng lúc liền mạch.

Mấy cô gái trong cửa hàng thấy đều rũ rượi, họ thật sự bao giờ thấy tiếng kêu t.h.ả.m thiết khó đến , huống hồ Quách Lâm còn ... Một đàn ông to lớn như thế, đ.á.n.h đến mức thét lên, tiếng kinh thiên động địa khiến qua đường cũng dừng xem.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, lượng vây xem tăng lên theo cấp nhân.

Âu Dương Tầm cũng ảnh hưởng, với thái độ việc nghiêm túc và tập trung từ đến nay, gần như thể hiện hết bộ quyền pháp vô lý của , đó mới khoan t.h.a.i dậy khỏi Quách Lâm.

Sau khi dậy, còn lịch sự, nho nhã lời xin với những xung quanh: "Xin , dám ức h.i.ế.p em gái , nếu tay dạy dỗ thì còn là đàn ông ?"

"Ức h.i.ế.p em gái mày ? Vậy là đáng đánh!"

"Mày xem một đàn ông to lớn như thế to hơn cả phụ nữ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-824.html.]

" đấy, kinh khủng quá. từng thấy ai như ."

Những vây xem đương nhiên là hóng chuyện ngại thêm lời, đều thể hiện sự khinh bỉ.

Quách Lâm trong lòng khổ sở bao, vợ thì đưa về nhà , bản đ.á.n.h sưng mặt như đầu heo. Anh càng lúc càng t.h.ả.m thiết, tiếng như g.i.ế.c lợn chói tai, khiến xung quanh đều cảm thấy ghê tởm!

"Một đàn ông to lớn, còn tệ hơn cả đàn bà, thật là kinh tởm!"

Một xem , tức giận tiến lên đá Quách Lâm một cái.

" , mất mặt đàn ông chúng hết , còn dáng đàn ông gì nữa?"

Lại một xem khác tiến đến bồi thêm một cú đá.

Quách Lâm ấm ức c.h.ế.t, đ.á.n.h sưng phù như đầu heo, ngay cả qua đường cũng đến ức hiếp. Nếu Âu Dương Tầm đ.á.n.h còn lý do, mấy xem mỗi đến đá một cái, một c.h.ử.i một câu là ?

Chắc là những hóng chuyện cảm thấy đây là một việc khá thú vị, thế là đá một cái, c.h.ử.i một câu, ai nấy đều trở thành sứ giả công lý.

"Cho tham gia với!"

Vừa dứt lời, một đứa bé bảy tám tuổi cũng chen mặt Quách Lâm. Ban đầu nó cũng tiến tới đ.á.n.h Quách Lâm một cái, nhưng Quách Lâm thấy tới là một đứa trẻ, lập tức trợn mắt tròn xoe như chuông đồng, định dọa đứa bé bỏ chạy!

Kết quả là đứa bé cũng sợ hãi dám tay đ.á.n.h , nhưng nó cũng thể bỏ qua như , nhỏ tuổi thì cần thể diện ?

Cuối cùng, đôi mắt đứa bé xoay xoay, "Phì" một tiếng, nhổ một bãi nước bọt mặt Quách Lâm, đầu bỏ chạy!

Lúc thì , những xem như mở khóa một cấp độ mới, đến chuyện đ.á.n.h nữa, mỗi một ngụm nhổ nước bọt lên khắp Quách Lâm... Cảnh tượng quá , đến mức Mai Tiểu Nhiễm đành lòng tiếp, cô nhíu mày, kéo các cô gái trở về cửa hàng.

Đợi đến khi đám đông tản , Quách Lâm chịu đựng ấm ức, bò dậy từ đất xung quanh, nước mắt giàn giụa vì đau khổ... Cửa hàng quần áo đóng cửa từ lúc nào, nhân viên bán hàng đều hết, ngay cả cánh cửa lớn cũng khóa !

Hóa những đưa vợ về nhà, đ.á.n.h một trận nhừ tử, còn nhổ nước bọt khắp .

Tức giận, đau khổ, hổ, cuối cùng Quách Lâm ôm mặt, chạy về nhà.

Đợi đến ngày hôm , đúng dịp cuối tuần, Quách Lâm vẫn cam lòng chạy đến, còn dẫn theo cả .

Mẹ Quách Lâm tên là Lưu Thục Lan, bốn mươi tuổi, dáng cao, dung mạo cũng coi là ưa , nhưng đôi mắt của bà là đôi mắt tam giác xếch, lúc khác thì cứ liếc xéo, trông vô cùng nham hiểm!

Lúc cửa hàng mới mở cửa, khách. Mai Tiểu Nhiễm mới qua bên cửa hàng đồ trẻ em xem tiến độ sửa chữa xong trở về, liền thấy một phụ nữ trung niên nhỏ con, tinh ranh, đang túm lấy Bì Nan c.h.ử.i bới, còn phía là Quách Lâm với khuôn mặt bầm dập, sưng vù.

"Đây là cửa hàng, còn buôn bán nữa, c.h.ử.i thì ơn ngoài mà chửi!"

Mai Tiểu Nhiễm lập tức sa sầm mặt, khó chịu bước tới che chắn cho Bì Nan: "Bác gái, bác mua quần áo thì năng đàng hoàng, nếu gây sự c.h.ử.i bới thì mời bác rời ."

"Cô là bà chủ cửa hàng quần áo ?"

Mai Tiểu Nhiễm gật đầu.

Lưu Thục Lan nhảy dựng lên, vỗ tay kêu to: "Hay lắm, cô dám thừa nhận là , hôm nay đến tìm chính là cô!"

Loading...