Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 859
Cập nhật lúc: 2025-11-29 07:32:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước Tết, Mai Tiểu Nhiễm theo Âu Dương Tầm về quê một chuyến.
Quê của Âu Dương Tầm ở Trạng Nguyên Trấn, giáp với Phú Nguyên Trấn xa.
Nếu Phú Nguyên Trấn là nơi khởi nguồn kinh tế tiểu thương của huyện Khang Bình, thì Trạng Nguyên Trấn là trung tâm văn hóa của huyện Khang Bình. Theo sử liệu huyện Khang Bình, Trạng Nguyên Trấn từng xuất hiện một Trạng nguyên, hai Thám hoa. Còn về Tiến sĩ, Cử nhân, những dấu vết để cũng lên đến hàng trăm, và giữ chức quan cao nhất là Tể tướng. Phong cách sách ở trấn luôn là nhất huyện, trường trung học của trấn cũng chỉ kém trường trung học của huyện một chút, là thị trấn giáo d.ụ.c phát triển nhất ngoài thành phố huyện.
Tổ tiên nhà Âu Dương Tầm là dòng dõi thư hương, đến thế hệ họ hình như truyền mấy chục đời, tuyệt đối thuộc hàng danh gia vọng tộc. Tuy nhiên, bây giờ còn theo chế độ phong kiến nữa, nhưng gia đình thế gia thư hương , giống như nhiều gia đình khác trong trấn, truyền thừa qua nhiều đời. Nói một cách dễ hiểu, tổ tiên họ phát đạt, đời đời đều ăn học. Đặt thời cổ đại thì là quan lớn nhà giàu, đặt hiện đại thì chuyên nhân tài trong lĩnh vực giáo d.ụ.c và nghiên cứu khoa học.
Toàn bộ Trạng Nguyên Trấn, thực chỉ hai họ lớn chia đều ảnh hưởng, đó là họ Âu Dương và họ Ôn. Thông thường, hai gia đình lớn thường xuyên thông gia, mối quan hệ thiết.
Đây là đầu tiên Mai Tiểu Nhiễm đến Trạng Nguyên Trấn, đến cổng trấn choáng ngợp.
Ở cổng trấn dựng một cổng Trạng Nguyên, cổ kính, chữ đen nền trắng, sừng sững uy nghiêm.
Cả thị trấn toát lên một bầu khí văn hóa, đường lát đá xanh, cột kèo chạm khắc tinh xảo. Nhìn qua, hệt như lạc một thị trấn miền sông nước Giang Nam.
Nhà của nhánh Âu Dương Tầm một khuôn viên lớn, ba ba .
Lần về quê còn ông cụ Âu Dương. Ông và bà cụ cùng các cháu trai, cháu gái và cháu dâu tương lai, năm một chuyến về đến nhà thờ.
Trong nhà thờ hiện tại còn em trai thứ tư của ông cụ Âu Dương, đều gọi là Tứ gia.
Vị Tứ gia vẫn mặc áo Trung Sơn cách tân, khoác áo khoác len bên ngoài, trông giống ông cụ Âu Dương, nhưng gầy hơn một chút. Tuy nhiên, lưng ông thẳng tắp, tinh thần quắc thước, giống ngoài bảy mươi tuổi.
“Tứ gia!”
Gặp Tứ gia, Âu Dương Tầm vội vàng đưa hai tay dâng lên món quà chuẩn , còn kéo Mai Tiểu Nhiễm và Âu Dương Linh quỳ xuống lạy.
Những xuất từ đại gia tộc đều hiểu lễ nghi, việc đều theo lễ cũ mà quỳ lạy.
Mai Tiểu Nhiễm thầm nghĩ: Nhà Thanh sụp đổ , nhà Âu Dương Tầm còn theo kiểu , rùng quá ?
May mắn là Tứ gia là điều, trực tiếp bảo họ dậy: “Đừng quỳ nữa, đến, lễ đến là .”
Sau đó, Tứ gia chắp tay hành lễ với ông bà cụ Âu Dương: “Anh Hai, chị Hai, hai khỏe .”
Ông cụ Âu Dương lên: “Thấy chú vẫn khỏe mạnh lắm!”
“Anh Hai sắp cháu dâu , sắc mặt trông còn hơn nhiều.”
Tứ gia gọi Tứ Nãi qua, mời nhà .
Trong nhà đốt than sưởi, khá ấm áp. Nội thất và bài trí trong nhà đều niên đại, đều là đồ gỗ gụ, cổ kính, trầm mặc, tinh xảo. Bàn ghế, tủ, kể cả nền gạch xanh đều sạch sẽ một hạt bụi, thể thấy chủ nhà là ngăn nắp, sạch sẽ. Chính giữa đại sảnh treo ảnh Chủ tịch, phía đặt bình lông cắm hoa nhung, hai bên tường treo tranh tứ bình, toát lên vẻ trang nghiêm và khí thư hương đậm đà.
“Ôi chao, đây là vợ của Tầm ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-859.html.]
Tứ Nãi xúc động nắm tay Mai Tiểu Nhiễm, quý mến đến mức nên gì. Sau đó Âu Dương Linh, kìm : “Nói về xinh , vẫn là Linh Linh nhà xinh , nhưng vợ của Tầm ca khí chất hơn.”
Quả hổ danh là ăn học, khen cũng trình độ. Mai Tiểu Nhiễm gần như ngay lập tức thiện cảm với vị Tứ Nãi .
Tứ Nãi đầu Âu Dương Tầm, Mai Tiểu Nhiễm đang bà nắm tay, đột nhiên thở dài: “Lãn ca nhà chúng cùng tuổi với Tầm ca, chừng cũng lấy vợ .”
Mai Tiểu Nhiễm chút mơ hồ, Âu Dương Linh lén kéo tay áo cô, hiệu cô đừng lung tung.
Đợi xuống uống , Âu Dương Linh mới nhỏ giọng với cô: “Chị dâu, Tứ Nãi là cháu trai của bà, tức là Lãn nhà . Bác ly hôn , Lãn đưa , chuyện cũng hơn mười năm .”
Người trong trấn tin ông cụ Âu Dương về, liền lũ lượt đến thăm hỏi ông cụ, trò chuyện chuyện gia đình nọ.
Mai Tiểu Nhiễm cũng hỏi thăm , ông cụ Âu Dương bốn em trai, trừ thứ hai mất sớm, ba còn , ông cả và ông ba đều chuyển đến thành phố huyện, chỉ Tứ gia vẫn ở nhà thờ. Mặc dù Tứ gia cũng hai con trai, nhưng đều ở bên cạnh, coi như nhà thờ chỉ hai vợ chồng già ở.
Buổi trưa, các chú, bác trong dòng họ mang cơm đến cho , cả đại gia đình quây quần ăn uống vui vẻ.
Mai Tiểu Nhiễm, với tư cách là cháu dâu trưởng của nhà lớn họ Âu Dương, đương nhiên đối đãi long trọng. Bất kể là gặp ông bà, các chú, thím, ai thấy cô cũng thiết vô cùng, nhiệt tình đến mức khiến cô ngại ngùng.
Ông cụ Âu Dương : “Đây là cháu dâu của thằng Tầm, tuy kết hôn, nhưng cũng dẫn nó về cho gặp mặt. Nó học cùng trường đại học với thằng Tầm, còn ở cùng phố với chúng , coi như là chúng , những lớn, đều nó lớn lên.”
Mọi xong mới nguyên do là , thể thấy ông cụ yêu quý cháu dâu , kết hôn dẫn về quê gì chuyện đó?
“ và bà tuổi cao , chân cẳng cũng còn tiện như mấy năm , về quê cũng là về một ít một .”
Ông cụ Âu Dương đến đây, : “Gia đình chúng truyền từ tổ tiên đến nay, cái gốc sách thể quên, dù thành tài, nhiều sách cũng lợi.”
“Đại gia đúng, chúng cháu nhất định sẽ học hành chăm chỉ!”
Các cháu trai, cháu gái đều đồng thanh hưởng ứng, đều là những trong ngũ phục (năm đời) của dòng họ. Hiện tại, trong cả gia tộc chỉ ông cụ Âu Dương là lớn tuổi nhất, các chi nhánh bên phát triển đến bốn, năm đời cùng chung sống. Có những thuộc thế hệ nhỏ tuổi gần bằng tuổi bố Mai Tiểu Nhiễm, vẫn gọi cô là Tiểu Thím, khiến cô cũng dở dở .
“Ừm, đây là lời dạy của tổ tiên chúng , thể quên. Đọc sách giúp hiểu lý lẽ!”
Ông cụ Âu Dương dường như hài lòng với câu trả lời của con cháu, liền cùng Tứ gia uống rượu, trò chuyện về những chuyện xưa.
Mai Tiểu Nhiễm đó các cụ trò chuyện, cảm thấy thật kỳ diệu. Rõ ràng đây là đầu tiên cô đến nhà Âu Dương Tầm, nhưng cái cảm giác cứ như đến từ lâu , cô sớm là vợ của nhà họ Âu Dương.
Ăn trưa xong, thêm một lát, .
Tứ Nãi tóc bạc trắng nắm c.h.ặ.t t.a.y bà cụ Âu Dương: “Chị Hai, thời gian rảnh thì đưa các cháu về thăm nhà thường xuyên, nhà đều nhớ lắm!”
Mắt bà cụ Âu Dương ngấn lệ đục ngầu: “ cũng chứ, nhưng bây giờ các cháu đứa thì học, đứa thì , tụ tập dễ.”
“Bây giờ thằng Tầm và vợ nó đều việc ở tỉnh thành, nhờ chúng nó thời gian rảnh thì hỏi thăm một chút. Nghe thằng Lãn và nó đều đang ở tỉnh thành, ít nhất cũng cho chúng một tin tức. thực sự sợ cả đời gặp thằng Lãn nữa.”
“Đừng linh tinh, còn lớn tuổi hơn bà mấy tuổi đấy, bà gì thế?” Bà cụ Âu Dương an ủi em dâu già: “Đợi qua Tết thằng Tầm và chúng nó , sẽ bảo chúng nó hỏi thăm, xem tìm thằng Lãn . Nếu thằng Lãn bà nhớ nó như , chắc chắn sẽ về thăm bà và chú.”