Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Đanh Đá - Chương 866
Cập nhật lúc: 2025-11-29 07:41:09
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Âu Dương Kiện tiếng Vương Phượng Liên thì đau đầu, vội vàng sân: “Xin cô Phượng Liên, Thục Mẫn cô ngoài .”
“Ồ, ngoài , vốn còn chuyện với cô về chuyện đính hôn.”
Tuy bà nội Âu Dương lớn tuổi, nhưng tai thính, thấy hai từ “đính hôn”, lập tức từ trong nhà bước : “Phượng Liên, cô ai đính hôn cơ?”
“Dì Từ, dì cũng ở nhà ạ?”
Bà nội Âu Dương họ Từ, những cùng thế hệ với Vương Phượng Liên đều gọi là dì Từ.
“Phượng Liên, dì cô đính hôn? Ai đính hôn thế? Sao dì gì?”
“Ôi chao, thầy Âu Dương với dì ? Đương nhiên là chuyện Linh Linh nhà dì đính hôn .”
“Nói là Linh Linh ?”
Bà nội Âu Dương xong, cũng kích động vô cùng… Con gái nhà lớn đến mười tám đôi mươi, mối thể đạp nát cửa nhà, nhà bà thì , một cô cháu gái xinh như , mà đến giờ vẫn ai hỏi han, đó bà cũng từng chuyện với con dâu. hai họ bàn bạc hồi lâu, đều cho rằng hôn sự của Linh Linh tới, duyên phận đến.
Thế nhưng, tối nay Vương Phượng Liên đến mang đến cho bà một món quà lớn, là Linh Linh sắp đính hôn, điều quá sốc.
Ông nội Âu Dương thấy cuộc đối thoại ngoài sân, nhịn gọi Âu Dương Tầm: “Mau mời dì Liên nhà chuyện, ngoài trời lạnh lắm.”
Âu Dương Tầm vội vàng mời Vương Phượng Liên nhà, còn nhanh nhẹn rót một chén .
Ông nội và bà nội hỏi cô: “Phượng Liên, chuyện cô Linh Linh sắp đính hôn, đối phương là thế nào? Bọn mới vắng nhà một ngày, mà Linh Linh sắp đính hôn ?”
“Sáng nay cháu đến, chuyện với chị Thục Mẫn hồi lâu , là càng thêm đấy!” Vương Phượng Liên hớn hở , “Người cháu mối cho Linh Linh nhà dì chính là Mai Tiểu Lôi, em trai ruột của cô cháu dâu tương lai nhà dì.”
Đây quả thực là càng thêm .
Ông nội Âu Dương bà nội một cái, lên tiếng.
Bà nội thì kích động vỗ đùi: “Hóa là em trai của Tiểu Nhiễm , nhóc đó tồi .”
Nhà Âu Dương Tầm là gia đình thư hương, coi thường quyền thế và tiền bạc, trong xương tủy sự thanh cao của sách. Tuy nhiên, họ quý trọng những học giỏi, yêu thích sách, những nhân tài trong lĩnh vực nghiên cứu khoa học, giáo dục. Bỏ qua phận là em trai ruột của Mai Tiểu Nhiễm, chỉ riêng việc là nghiên cứu sinh của Đại học Trung Châu, điều đủ để bước qua ngưỡng cửa nhà họ Âu Dương .
Ông nội Âu Dương cũng nhịn gật đầu: “Tiểu Lôi hiện là nghiên cứu sinh, hợp với Linh Linh.”
Lúc Âu Dương Tầm hâm nóng cơm, giục ăn cơm, khiến Vương Phượng Liên chút ngại ngùng: “Mọi còn ăn cơm ? Cháu đến đúng lúc , lẽ cháu nên đến ngày mai.”
“Cô đến quá đúng lúc, nếu cô đến , hai cha con còn hé răng nửa lời.” Bà nội Âu Dương vui lườm con trai và cháu trai, dường như đang trách móc hai cha con họ, chuyện lớn như mà cũng với bà.
“Ăn cơm tiếp.”
Âu Dương Tầm chột , càng tỏ nhanh nhẹn hơn, Vương Phượng Liên tít mắt: “Thằng Tầm thật là hiểu chuyện, sáng nay con phản đối Linh Linh gả cho Tiểu Lôi, dì còn nghĩ công tác tư tưởng cho con, giờ xem , căn bản cần công tác tư tưởng cho con nữa .”
Câu thốt , khuôn mặt tuấn tú của Âu Dương Tầm trắng bệch.
“Sao? Thằng Tầm phản đối ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-co-vo-nho-danh-da/chuong-866.html.]
Bà nội Âu Dương lập tức nổi giận: “Hôn sự của em gái con, con dựa mà phản đối? Hơn nữa, Tiểu Lôi con quen ? Phẩm chất của nó thế nào, con rõ hơn ai hết, tại con phản đối?”
“Cháu…” Âu Dương Tầm dám lý do tức giận là vì cảm thấy Mai Tiểu Lôi dám tán tỉnh em gái mà còn giấu , đầu một vòng, liền đổ cho bố : “Là bố cháu, bố cháu phản đối, cháu cũng phản đối theo.”
“Con dựa mà phản đối?”
Bà nội Âu Dương tức giận, khó khăn lắm mới đến hỏi cưới cho Linh Linh, theo bà thấy còn là một thanh niên tài giỏi, khắp huyện Khang Bình, mấy đang học nghiên cứu sinh ở Thủ đô?
“Con .”
Âu Dương Kiện con trai bán đương nhiên tức giận, nếu con trai đề xuất phản đối , cũng sẽ dễ dàng về phía đó, bây giờ đều nhằm , cứ như thể mới là phản đối nhất.
Vương Phượng Liên thấy vội vàng xoa dịu: “Cũng thể trách thầy Âu Dương , thầy quá thương con gái, nỡ để con gái lấy chồng sớm như .”
“Nói nỡ, tao, bà, còn nỡ hơn.”
Âu Dương Linh là viên ngọc quý trong tay cả nhà, là cô gái duy nhất trong thế hệ , bà nội Âu Dương cũng là tận mắt cháu gái lớn lên, thương là dối. con gái lớn thì lấy chồng, hơn nữa Linh Linh cũng hơn hai mươi tuổi , định hôn sự cũng là chuyện .
Lúc ông nội Âu Dương, nãy giờ vẫn im lặng, nhịn với con trai một câu: “Hồ đồ!”
Âu Dương Kiện thở dài: “Con chỉ là nỡ xa Linh Linh thôi.”
“Con gái lớn gả , gì mà nỡ, hơn nữa nếu thực sự gả cho Tiểu Lôi, chỉ lấy chồng cùng một con phố, gặp chẳng dễ dàng .”
Bà nội Âu Dương càng nghĩ càng thấy hợp lý, đây bà nghĩ đến hai đứa trẻ thể thành đôi? Bây giờ Linh Linh cũng đang học đại học ở Thủ đô, chắc chắn nhiều cơ hội tiếp xúc với Mai Tiểu Lôi hơn, là đồng hương, là thanh mai trúc mã lớn lên cùng , việc hai đứa trẻ nảy sinh tình cảm chẳng là điều bình thường ?
“Vẫn là dì Từ tầm xa, suy nghĩ thoáng, cháu cũng nghĩ , càng thêm , nhà họ Mai cũng dám là đối xử với Linh Linh, con gái nhà họ còn là con dâu nhà dì mà!”
Mặc dù sáng nay khi Vương Phượng Liên đến, cô chuyện vui vẻ với Phùng Thục Mẫn, nhưng cô cũng nhận thấy hai cha con Âu Dương Tầm vẻ vui. Tuy nhiên, cho đến bây giờ cô mới yên tâm, ai cũng nhà thầy Âu Dương là ông nội quyết định chuyện, vì ông nội phản đối, thì chuyện coi như chắc chắn.
“Phượng Liên, tối nay cô đến đây mục đích gì ?”
“Ha ha, cháu mục đích gì ? Chẳng qua là nghĩ đến việc sắp đính hôn cho các con, bố hai bên nên với bàn bạc chi tiết đính hôn, còn xem nhà gái yêu cầu gì .”
Bà nội Âu Dương thẳng thắn : “Chỉ cần hai đứa trẻ sống với , chúng yêu cầu gì.”
“Dì Từ quả là sảng khoái.” Vương Phượng Liên ha hả, “Vậy dì như , cháu sẽ đại diện cho nhà trai, hẹn một thời gian cùng ăn một bữa, coi như là thông gia gặp mặt.”
Bà nội Âu Dương nghĩ đến tình cảnh lúc Âu Dương Tầm đính hôn, nhịn : “Toàn là quen cũ cả, cần khoa trương đến chứ?”
“Đây là khoa trương, mà là lễ nghĩa cần , thể bỏ qua .”
Vương Phượng Liên vốn chuyện chi tiết với Phùng Thục Mẫn, nhưng cô nhà, đành chuyện với bà nội, nhưng bà nội dù cũng tuổi, còn đủ sức lực, hơn nữa Thục Mẫn là ruột của Linh Linh, cuối cùng vẫn chuyện với Thục Mẫn, nên cô cứ lân la kéo dài thời gian, nghĩ cách đợi về.
Đợi đến hơn chín giờ, cả nhà bốn Âu Dương Tầm đều ăn cơm xong, vẫn thấy hai con Phùng Thục Mẫn về, đều chút lo lắng.
Bà nội vui : “Tiểu Mẫn cũng thật là, dẫn con chơi đến giờ vẫn về?”
lúc , cuối cùng cũng thấy tiếng gõ cửa ngoài sân, Âu Dương Tầm vội vàng chạy mở cửa sân, thấy là và em gái , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm: “Mẹ, dì Phượng Liên qua , đang đợi bàn chuyện với đấy, giờ mới về.”