Thập Niên 80: Đổi Hôn Làm Mẹ Kế, Chồng Lạnh Lùng Cấm Dục Ôm Eo Cưng Chiều - Chương 130: Đến Kinh Đô
Cập nhật lúc: 2025-09-10 03:14:54
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Màn đêm buông xuống, ánh trăng dịu dàng xuyên qua cửa sổ, rải lên căn phòng ngủ ấm cúng.
Khương Mãn và Tần Ý Thâm nhẹ nhàng dỗ con ngủ, khuôn mặt nhỏ hồng hào, thở đều đều của con, lòng cả hai tràn ngập sự dịu dàng.
Đợi khi đứa trẻ chìm giấc ngủ ngọt ngào, họ cẩn thận bước khỏi phòng, đến phòng khách, xuống ghế sofa, bắt đầu một cuộc trò chuyện đêm tĩnh lặng.
Khương Mãn dựa lưng ghế sofa, ánh mắt lộ vẻ suy tư, nhẹ nhàng : “Ý Thâm , thấy nếu chúng đón Vương Tú, Hứa Tam và con cái của họ về Kinh Đô phát triển?”
Tần Ý Thâm sững sờ, ánh mắt hướng về Khương Mãn, hiệu cô tiếp tục . Khương Mãn thẳng , nghiêm túc : “Anh xem, Vương Tú và Hứa Tam vẫn luôn sống ở đây, tuy định nhưng cơ hội dù cũng hạn. Kinh Đô thì khác, gian phát triển lớn, đều cho tương lai của họ và các con. Hơn nữa tay nghề nấu ăn của Vương Tú như , chúng thể cùng mở nhà hàng, chừng thể nên sự nghiệp lớn đấy.”
Tần Ý Thâm nhíu mày, trầm tư. Anh rõ Khương Mãn lương thiện và nhiệt tình, cũng hiểu cô thật lòng nghĩ cho gia đình Vương Tú.
Một lúc , Tần Ý Thâm chậm rãi gật đầu, : “Đề nghị của em tồi, Vương Tú và Hứa Tam đều là thật thà chăm chỉ, nếu đến Kinh Đô phát triển, với sự nỗ lực của họ, chắc chắn thể cuộc sống hơn. Hơn nữa các con cũng bạn bè, cùng trưởng thành.”
Khương Mãn thấy Tần Ý Thâm đồng tình với ý tưởng của , mặt nở nụ mãn nguyện, : “Vậy là thống nhất nhé, ngày mai chúng sẽ bàn bạc với họ.”
Sáng hôm , ánh nắng xuyên qua khe hở của rèm cửa, nhẹ nhàng rải lên bàn ăn.
Khương Mãn và Tần Ý Thâm chuẩn bữa sáng từ sớm, chờ đợi gia đình Vương Tú và Hứa Tam.
Chẳng mấy chốc, Vương Tú và Hứa Tam dẫn các con đến phòng ăn, cả nhà quây quần bên bàn, bắt đầu thưởng thức bữa sáng.
Khương Mãn Vương Tú và Hứa Tam, hắng giọng : “Tú Nhi, Hứa Tam, hôm nay chúng bàn với hai một chuyện.”
Vương Tú và Hứa Tam , trong mắt thoáng qua một tia nghi hoặc, Vương Tú : “Chị dâu, chuyện gì thì chị cứ thẳng , khách sáo gì.”
Khương Mãn hít một thật sâu, : “Chúng hai và các con cùng về Kinh Đô phát triển với chúng .”
Vương Tú và Hứa Tam lập tức sững sờ, mặt đầy vẻ kinh ngạc. Vương Tú há miệng, dường như gì đó, nhưng nhất thời nghẹn lời.
Hứa Tam cũng trợn tròn mắt, dám tin tai .
Mãi một lúc , Vương Tú mới hồn, vội vàng xua tay : “Chị dâu, cái , Kinh Đô là chỗ nào chứ, chúng em đến đó thì gì? Đừng đến lúc đó gánh nặng cho hai .”
Hứa Tam cũng phụ họa bên cạnh: “ , Chị dâu, ý của hai chúng xin nhận, nhưng chuyện quá đột ngột, chúng dám nghĩ đến.”
Khương Mãn thấy vẻ sốt ruột của họ, vội vàng : “Tú Nhi, Hứa Tam, hai đừng vội từ chối chứ. Hai nghĩ xem, Kinh Đô nhiều cơ hội, với tay nghề của Tú nhi, chúng cùng mở một nhà hàng, chắc chắn sẽ thành công. Hơn nữa các con cũng bạn bè, con nhà hai bằng tuổi với Hân Dao, ở Kinh Đô thể nhận nền giáo dục hơn, con đường tương lai cũng rộng mở hơn.”
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Tần Ý Thâm cũng ở bên cạnh : “Mãn nhi đúng đấy. Kinh Đô tuy cạnh tranh khốc liệt, nhưng chỉ cần chúng nỗ lực, nhất định thể nên chuyện. Hai cũng cần lo lắng gì cả, chúng ở đây, sẽ để hai chịu khổ .”
Mắt Vương Tú đỏ hoe, cô Khương Mãn và Tần Ý Thâm, cảm động : “Hai đối xử với chúng em quá. chúng em bao giờ đến Kinh Đô, lạ nước lạ cái, thật sự sợ phiền hai .”
Khương Mãn nắm tay Vương Tú, : “Tú nhi, em gì , chúng như một nhà, gì mà phiền phiền. Hơn nữa nếu hai đến đó, cả nhà chúng ở cùng , tương trợ lẫn , chẳng hơn .”
Hứa Tam cúi đầu trầm tư một lúc, chậm rãi : “Hai cho chúng thêm thời gian suy nghĩ nhé, chuyện đối với chúng quá trọng đại, chúng cần suy nghĩ kỹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-doi-hon-lam-me-ke-chong-lanh-lung-cam-duc-om-eo-cung-chieu/chuong-130-den-kinh-do.html.]
Khương Mãn và Tần Ý Thâm , gật đầu, Khương Mãn : “Được, Hứa Tam, Tú Nhi, hai cứ từ từ suy nghĩ, cần vội vàng quyết định. chúng thật lòng mong hai thể cùng chúng đến Kinh Đô, bắt đầu một cuộc sống mới.”
Những ngày tiếp theo, Vương Tú và Hứa Tam vẫn luôn day dứt vì chuyện .
Một mặt, họ sự chân thành của Khương Mãn và Tần Ý Thâm cho cảm động, cũng đầy khao khát về những cơ hội phát triển ở Kinh Đô; mặt khác, họ lo lắng bản thể thích nghi với cuộc sống ở Kinh Đô, sẽ trở thành gánh nặng cho Khương Mãn và Tần Ý Thâm.
Vương Tú và Hứa Tam ở trong phòng, bàn tính chuyện .
Vương Tú ngoài cửa sổ, khẽ : “Hứa Tam, chúng thực sự nên Kinh Đô ? Trong lòng em vẫn chút sợ hãi.”
Hứa Tam đến bên cạnh cô, ôm lấy vai cô, : “Anh cũng sợ, nhưng chị dâu và cả cũng lý. Chúng ở đây, vì tương lai của con cái, thể hạn chế. Đi Kinh Đô, lẽ thể cho con cái một cuộc sống hơn.”
Vương Tú khẽ gật đầu, : “ chúng , thật sự ?”
Hứa Tam kiên định : “Chỉ cần chúng cố gắng, nhất định sẽ . Hơn nữa cả và chị dâu giúp đỡ, chúng cũng cần lo lắng quá nhiều.”
Sau vài ngày suy nghĩ kỹ lưỡng, Vương Tú và Hứa Tam cuối cùng đưa quyết định.
Tối hôm đó, họ đến phòng của Khương Mãn và Tần Ý Thâm, mặt Vương Tú lộ vẻ căng thẳng và mong chờ, : “Chúng em bàn bạc xong , chúngêm đồng ý theo hai Kinh Đô.”
Khương Mãn và Tần Ý Thâm xong, mặt nở nụ rạng rỡ.
Khương Mãn vui vẻ : “Tuyệt quá, hai sẽ đồng ý mà. Chúng cùng cố gắng, cuộc sống nhất định sẽ ngày càng hơn.”
Tần Ý Thâm cũng : “ , hoan nghênh hai gia nhập đại gia đình của chúng . Tiếp theo, chúng cùng lên kế hoạch, đến Kinh Đô thì sẽ gì .”
Vương Tú và Hứa Tam Khương Mãn và Tần Ý Thâm, trong mắt tràn đầy sự cảm kích.
Vương Tú : “Cảm ơn hai cho chúng em cơ hội , chúng em nhất định sẽ cố gắng, sẽ hai thất vọng.”
Từ đó về , hai gia đình bắt đầu chuẩn cho việc đến Kinh Đô. Khương Mãn và Tần Ý Thâm giúp sắp xếp hành lý, liên hệ chỗ ở tại Kinh Đô, còn bắt tay lên kế hoạch cho quán cơm.
Vương Tú và Hứa Tam thì bận rộn tạm biệt hàng xóm láng giềng, xử lý một việc vặt trong nhà.
Lũ trẻ cũng háo hức bàn tán về cuộc sống khi đến Kinh Đô, mong chờ bắt đầu một hành trình tươi ở thành phố mới. Cuối cùng, ngày khởi hành đến.
Sáng sớm, nắng chói chang, hai gia đình mang theo đầy đủ hành lý và sự kỳ vọng tương lai, lên đường đến Kinh Đô. Trên xe lửa, lũ trẻ cảnh vật vụt qua cửa sổ, líu lo ngớt.
Khương Mãn lũ trẻ tràn đầy sức sống, đầu với Vương Tú: “Em xem bọn trẻ vui mấy, chúng ở Kinh Đô, nhất định sẽ một khởi đầu mới.”
Vương Tú mỉm gật đầu, : “ , chị dâu, nhờ hai , mà chúng em mới cơ hội đổi phận .”
Tần Ý Thâm và Hứa Tam một bên, cũng đang bàn bạc về kế hoạch tương lai.
Tần Ý Thâm : “Đến Kinh Đô, chúng tìm một mặt bằng thích hợp , mở quán cơm. Với tay nghề của Tú Nhi, cộng thêm sự tận tâm quản lý của chúng , việc ăn nhất định sẽ ngày càng phát đạt.”
Hứa Tam tràn đầy tự tin : “Được, cả, đều . Chúng cùng cố gắng, cho cuộc sống sung túc.”