Triệu Duy Thành hiểu tính cách của bố , bây giờ bọn họ ở nhà, hai vợ chồng chắc chắn sẽ thăm bạn bè trong thời gian cơm tối, về giờ ngủ, nghĩ liền thẳng với Tạ Quỳnh: “Vậy thì hôm nay nhé, chúng ăn xong thịt nướng , lúc thời gian cũng , sớm lẽ ở nhà ai, ban ngày cũng bố khi nào ở nhà.”
Tạ Quỳnh đồng ý, lên xe đạp, ôm lấy eo , “Vẫn là hiểu bố , thì hôm nay thôi, giờ đến quán thịt nướng !”
“Ngồi vững, chuẩn xuất phát.”
Triệu Duy Thành đạp xe chở cô đến quán thịt nướng, cũng gần nên chỉ mất mười mấy phút là tới.
Ngày nghỉ luôn là lúc khu vực mỏ dầu đông đúc nhất, xe đạp dừng cửa quán, Tạ Quỳnh phát hiện bên trong khách nhiều lắm, chút nghi ngờ, “Có quán ?”
Triệu Duy Thành thoáng qua bảng hiệu quán, “ , địa chỉ cũng đúng, tên là quán thịt nướng lửa than.”
“Có thể là quán mới, nhiều .”
Tạ Quỳnh còn nghi ngờ nữa, trong, bước nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đến chỗ , nhiệt tình giới thiệu: “Quán chúng chú trọng thịt nguyên chất, nướng lửa than, thể kích thích hương vị thịt tối đa, hai vị xem gọi món gì?”
Quán nướng trong khu mỏ dầu khá nhiều, nhưng quán nướng như thế thì thấy nhiều, nghĩ cũng là do đồng nghiệp của Triệu Duy Thành giới thiệu, hương vị chắc chắn đảm bảo, Tạ Quỳnh thấy quán trang trí mắt, trong lòng càng mong đợi, nhận thực đơn tự tin gọi thịt ba chỉ, gà tiêu Tứ Xuyên và sườn nướng, rau thì gọi nấm Khẩu Bắc và rau hẹ.
Triệu Duy Thành còn gọi thêm một phần thịt nọng và cơm xào lạp xưởng.
Mỗi bàn đều một cái vỉ nướng tròn ở giữa, bên đũa và nước chấm, Tạ Quỳnh tự pha một phần nước chấm, lâu nhân viên phục vụ mang món ăn mà bọn họ gọi đến, “Sườn chín chậm, chúng nướng sườn và thịt ba chỉ nhé.”
Tạ Quỳnh liếc Triệu Duy Thành một cái, lẳng lặng chờ đợi, theo thời gian trôi qua, thịt ba chỉ nướng than phát mùi thơm hấp dẫn, sườn ướp càng khiến thèm ăn.
Phục vụ giúp bọn họ cắt thịt thành từng miếng, hai đầy mong đợi mỗi gắp một miếng cho miệng, Tạ Quỳnh nhai một cái, một vị kỳ lạ, còn tưởng mong đợi quá lớn dẫn đến thất vọng, mặt nhân viên phục vụ cũng tiện thảo luận với Triệu Duy Thành, chỉ đưa mắt .
Triệu Duy Thành nghĩ thể chỉ là thịt ba chỉ ngon, thử món khác, tiếp tục gọi nhân viên phục vụ nướng thịt nọng, món thì ngon hơn một chút.
tiếp theo mỗi món đều vị khó ăn riêng, cơm xào lạp xưởng quá mặn và mùi tanh, sườn thì quá ngọt và nặng gia vị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-han-the-kieu-phu/chuong-29.html.]
Một bữa ăn ăn xong, thật sự như mong đợi, đến khi thanh toán càng hai chậc lưỡi, Tạ Quỳnh còn tưởng nhầm, thực đơn một nữa, “Anh bao nhiêu? Năm đồng ba?”
Nhân viên thu ngân giải thích: “ , phí than một ba mao.”
* 1 mao = 1/10 nhân dân tệ.
Triệu Duy Thành thanh toán tiền, lúc mới nhận chắc chắn Lâm Bình Sơn lừa, ngoài với cô: “Anh nên tin ! Sơ suất quá! Chắc chắn là ăn thấy ngon nên chúng đến thử.”
Tạ Quỳnh đồng nghiệp của quả thật đáng tin, cô , “Thôi, tiên đến nhà bố .”
Buổi tối con đường chính khu mỏ dầu đều đèn đường, qua thuận lợi, bọn họ đến cửa nhà thì đúng lúc gặp Trình Hiến Anh đang chuẩn ngoài, thấy hai vợ chồng đến, bà vội vàng tới, “Hôm nay đến đây?”
Mỗi bước mỗi xa
“Vào trong chuyện .”
Triệu Duy Thành dừng xe, cả nhà trong ở phòng khách, Trình Hiến Anh thấy hai như trong lòng lo lắng bồn chồn, “Có chuyện gì ? Xảy chuyện gì ?”
Tạ Quỳnh mở miệng hỏi thẳng: “Mẹ, trong tiểu khu chúng đang truyền tin là con thợ may nữa ?”
Trình Hiến Anh gật đầu, “Biết chứ.”
Tạ Quỳnh chút lạc giọng, “Hả? Mẹ ư?”
“Đó là giả, ai truyền lung tung, báo với con một tiếng?”
Trình Hiến Anh xong cũng thấy ấm ức, “Cái , ban đầu còn định hỏi con, đang thợ may lành bỏ ngang, là bố con với rằng con là chủ kiến, gì cũng suy nghĩ kỹ mới , bảo đừng can thiệp chuyện của đám trẻ các con, can thiệp nhiều dễ gây cãi , nên mới nhịn xuống hỏi con.”
Nếu như đây, Trình Hiến Anh chắc chắn thể nhịn mà hỏi cô chuyện gì đang xảy , nhưng năm nay mối quan hệ với con dâu cả ngày càng , bà rút bài học từ đó, nghĩ rằng thật sự cho thế hệ trẻ một chút tự do, nên quản lý quá chặt, nên mới hỏi cô.
Bây giờ phản ứng của con dâu, bà mới lừa, hỏi cô: “ mà con thật sự ý định nữa ?”
“Là giả đó, con chỉ tạm thời nghỉ thôi.”