Lục Mạn Mạn đau khổ gọi một tiếng "Mẹ", vòng tay qua eo bà , vùi khuôn mặt nhỏ n.g.ự.c bà.
Tóm , ai mở miệng thuyết phục lão gia dừng , cuối cùng, vẫn là Lục Mạn Mạn thấy lão gia mắng mỏ đến mức khô cả miệng, khản cả giọng mới dậy khỏi vòng tay của chồng để can ngăn. Khi ông nội đột nhiên đầu hỏi thím, trong lòng bé như bóp chặt, khỏi căng thẳng, lúc ông nội giáo huấn chú thì , nhưng bé luôn cảm thấy gì đó .
Rốt cục là ở chỗ nào?
Còn Chu Bỉnh thì thâm nghĩ, ngờ một lời bất cẩn tối qua với ông nội gây sóng to gió lớn như .
Thời gian còn sớm nữa, Chu Nghiêm Phong và Lục Mạn Mạn .
Lục Mạn Mạn đỡ lão gia xuống: "Con , cha cũng đừng tức giận nữa."
Hôm nay chuyện coi như qua.
Lão gia vẫn còn tức giận, :'Mạn Mạn, về nó còn giấu con tự tung tự tác, cha sẽ con dạy dỗ nó, thắt lưng cha còn chắc lắm!"
Lão phu nhân tiễn hai họ tới đại sảnh.
Khi cô mặc áo khoác , đang định đưa tay vén mái tóc dài thì Chu Nghiêm Phong lưng cô: "Để ."
Chu Nghiêm Phong mặc sẵn áo khoác quân đội, đưa tay lấy áo cho cô.
Lục Mạn Mạn trả lời trong khi với lấy cái áo khoác đang treo giá.
"Con hiểu ."
Lục Mạn Mạn tự nhiên duỗi tay mặc .
Bày căn dặn hai : "Trời lạnh , hai đứa chú ý sức khỏe, nhất là Mạn Mạn càng chú ý giữ ấm, uống nhiều nước nóng hơn."
Anh luồn tay trong tóc cô, cẩn thận giúp cô vén tóc xõa qua vai.
Rồi giúp cô xách túi.
Nụ khóe miệng lão phu nhân kìm nữa: "Được, hai đứa ."
"Mẹ, đừng tiễn nữa."
Lục Mạn Mạn vẫy tay với một nụ .
Cửa đóng , cô liền buôn Chu Nghiêm Phong, xỏ đôi giày da nhỏ về phía Xe.
Chu Nghiêm Phong đoán rằng cô nhạo mặt lão gia tự tự chịu.
Cười quá ngoan ngoãn.
Anh im lặng theo, bước một bước đuổi kịp cô, mở cửa xe khi cô tới.
"Đợi ."
Anh lui ngoài đóng cửa xe .
Anh : "Mẹ đang .'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-my-nhan-non-na-ga-cho-quan-nhan-mang-theo-nhai-con/119.html.]
thấy Chu Nghiêm Phong vẫn xong, cúi xuống gấp áo tướng quân phủ lên chân cô, gài chặt thắt dây an .
Lục Mạn Mạn .
Lục Mạn Mạn đầu , quả nhiên lão phu nhân đang nhì qua cửa sổ, thấy cô đầu liền vẫy tay với cô.
"Như sẽ giữ ấm một chút."
Anh đặt túi xách của cô sang một bên, cởi áo khoác quân đội trải lên ghế phụ mới sang một bên để cô lên.
Chu Nghiêm Phong: "Em ."
Anh đảo mắt khởi động xe ô tô.
Chillllllll girl !
Xe nhanh đến Tiêu Dương Lâu, Lục Mạn Mạn nới lỏng dây an , cởi áo khoác quân đội, đột nhiên : "Em một câu hỏi ."
Lúc Chu Nghiêm Phong trở ghế lái, thấy vẻ mặt buồn đó khuôn mặt cô.
Chu Nghiêm Phong đột nhiên từ trong đuôi mắt thấy cô ngôi dậy, một tay chống ở bên cạnh, chậm rãi nhích đến gần .
Chu Nghiêm Phong lý do chuẩn từ sáng sớm: " chỉ cho họ cảm thấy an tâm hơn một chút, tình cảm của chúng càng , họ sẽ càng yên tâm."
"Vâng." Cô với một nụ .
Cô đầu , nghi ngờ hỏi: "Có cần thiết diễn cảnh vợ chồng ân ái như với em ?” Chu Nghiêm Phong nuốt nước bọt, kiềm chế mà ngửa , mắt nửa nâng lên, mặt cô tới mặt , còn cách một gang tay thì dừng , ánh mắt thăm dò đ.á.n.h giá khuôn mặt .
Chu Nghiêm Phong nhắm mắt , cứng ngắc mặt .
Lông mi run lên, cố gắng kiêm chế, bình tĩnh cô : "Em ở gần như , đàn ông nào thể phản ứng sinh lý ."
Lúc Chu Nghiêm Phong mới xác định, cô đùa, cô thấu , cô thấu từ trong gương. Nhìn thấu lấy danh nghĩa diễn kịch vợ chồng ân ái mặt cha để tới gần cô.
Cô nghiêng đầu mắt hỏi: "Nhịp tim cũng tăng nhanh, thình thịch, thình thịch, giống như nai con chạy loạn xạ ?"
Lục Mạn Mạn một lúc mới gật đầu, dường như chấp nhận câu của , nhưng đó : "Anh bao giờ câu một bao giờ nếm trải hương vị của tình yêu, sẽ dễ đau khổ vì tình yêu. Ví dụ, khi ai đó ngày ngày trêu chọc , theo đuổi , bề ngoài lạnh lùng từ chối, nhưng khi đối phương rút lui, tâm lý thể chấp nhận nổi. Rất là khó chịu, khó chịu như trăm móng vuốt cào lòng." Cô thì thâm tai .
Đôi môi hồng hào đầy đặn của nàng hé mở, thở ấm áp phả lên, giọng mềm mại như tiếng ru: "Đỏ mặt nha, lỗ tai cũng đỏ."
Cô dường như nhận điều đó, tiếp tục "Tối qua Chu Bỉnh với em đây lúc về nhà, nó ngửi thấy mùi khói từ , nên em khuyên . Đang yên lành thì ốm nhập viện, đang yên lành thì nghiện t.h.u.ố.c lá."
Cô lo lắng : "Em chút lo lắng cho ."
Chu Nghiêm Phong ngắn gọn : "Yên tâm ."
Anh xuống chốt cửa xe.
Lục Mạn Mạn hỏi : "Vậy sẽ bỏ hút t.h.u.ố.c chứ?"
Chu Nghiêm Phong : "Sẽ bỏ."
Anh tìm khóa cửa xe, định đẩy cửa tài xế , cô nhẹ nhàng kéo ống tay áo : "Anh bỏ ?”