Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập niên 80: Người Chồng Hung Dữ Là Người Xuyên Từ Cổ Đại Đến - 21.1

Cập nhật lúc: 2025-06-06 08:20:53
Lượt xem: 239

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 021: Phỏng vấn học sinh Diệp Phúc Sinh

 

Sau nhiều năm trung học bị đình chỉ, phần lớn các bạn học đã quên gần hết kiến thức. Kỳ thi thử đột ngột này đã làm giảm nhiệt huyết của mọi người. Sau khi thi xong, nhìn thấy nét mặt chán nản của các bạn, thầy cô động viên mọi người rằng kỳ thi thử nhằm để hiểu rõ trình độ thực tế hiện tại, đừng nản lòng, những phần nào còn yếu cần phải cố gắng ôn tập hơn.

 

Chỉ có hơn chục bạn học có nền tảng khá vững vẫn giữ được bình tĩnh, Phúc Sinh cũng vậy. Vì anh hiểu rõ mình tích lũy được bao nhiêu kiến thức, những câu biết thì làm, câu nào không biết thì để trống, những câu mơ hồ không chắc chắn cũng không đánh.

 

Đặc biệt là đề Toán, với các phương trình, hàm số, Phúc Sinh như nhìn một thứ chữ nghĩa khó hiểu. Anh tính toán tốt, giúp đội sản xuất tính công điểm, nhưng không có nghĩa làm được bài toán trung học. Vì vậy, Phúc Sinh nộp bài trắng môn Toán.

 

Tạ Tiểu Ngọc đau lòng nói: “Còn có phần chọn đáp án nữa, anh cứ đoán đại cũng được mà.”

 

Phúc Sinh nói: “Không biết thì không đoán.” Không có gì để đoán.

 

Tạ Tiểu Ngọc: “Khi thi đại học, em bắt anh làm sai còn hơn để trống!”

 

Phúc Sinh: … không hiểu lắm, nhưng biết Tiểu Ngọc nói chắc có lý, nên nghe theo.

 

Giáo viên Toán Tằng Dũng Khánh khi chấm bài, đặc biệt tìm kiếm kỹ mà không thấy bài của Diệp Phúc Sinh. Ông hỏi các giáo viên chấm cùng: “Sao không thấy bài của Diệp Phúc Sinh vậy?”

 

Một thầy bên cạnh nói: “Bài của cậu ấy ghi tên thật là Diệp Hồi Chu.”

 

Tằng Dũng Khánh lại tìm kỹ lần nữa thì thấy, trên bài thi có ghi chữ “Diệp Hồi Chu” với nét chữ chắc khỏe. “Một tên quê mùa vùng nông thôn, mà tên gọi cũng không đến nỗi tệ.”

 

Hiệu trưởng Trần nghe vậy không vui: “Chẳng lẽ thầy không phải ăn gạo từ những người nông dân đó mà lớn hả? Sao lại phân chia thành hạng ba hạng sáu như vậy?”

 

Tằng Dũng Khánh vội im miệng, anh ta không ngốc như vợ mình, không cãi cọ với học sinh trong trường, cũng không ngu như thợ mộc Hà, em rể nhà anh ta, chỉ biết để mẹ vợ ra mặt thay mà đi gây khó dễ với Diệp Phúc Sinh. Anh ta tuyệt đối không làm trò vặt vãnh trên bài thi.

 

Bởi vì thực ra chẳng cần thiết, Phúc Sinh nộp bài trắng môn Toán rồi, Tằng Dũng Khánh không nhịn được cười, Phúc Sinh nộp bài trắng môn Toán làm sao có thể thi đậu đại học, chỉ là mơ tưởng thôi.

 

Ở trường anh ta cũng không dám nói lời cay độc nữa, về nhà thấy vợ vẫn giận dữ, còn trách móc Phúc Sinh và Tạ Tiểu Ngọc cố tình gây khó dễ cho nhà họ Liêu, khiến cô ta bị hơn hai mươi học sinh vây quanh quát mắng.

 

Thời gian này nhà họ Liêu vì Diệp Phúc Sinh mà gặp xui xẻo không ít: “Hai trường trung học của huyện, sao Diệp Phúc Sinh cứ phải chọn trường Văn Thành, làm khó mình vậy?”

 

Tằng Dũng Khánh nghĩ, trước khi trường Văn Thành ngừng hoạt động thì là trường trọng điểm của huyện, chọn trường Văn Thành cũng không sai. Anh ta cười nói: “Thôi đừng giận nữa, hôm nay thi thử, Phúc Sinh nộp bài trắng môn Toán, làm sao thi đậu đại học được.”

 

“Còn Tạ Tiểu Ngọc được bao nhiêu điểm?” Triệu Mỹ Hạ ước ao cô ta cũng thi rớt như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-nguoi-xuyen-tu-co-dai-den/21-1.html.]

 

“Cô gái này khá lắm, đứng nhất lớp.”

 

Triệu Mỹ Hạ nhếch mép, cũng tốt, Tạ Tiểu Ngọc học giỏi thì đi học đại học, Phúc Sinh thi trượt, đến lúc đó hai vợ chồng một người học đại học, một người ở nhà làm ruộng, sớm muộn cũng ly hôn.

 

Tằng Dũng Khánh thấy vợ định đi, hỏi: “Mặt trời đã lặn rồi, em còn đạp xe đi đâu thế?”

 

“Em về nhà mẹ đẻ.” Gần đây nhà họ Liêu gặp nhiều chuyện xui xẻo, cô muốn mang tin vui này về cho mẹ vui.

 

Triệu Mỹ Hạ chạy về nhà mẹ, kể kết quả kỳ thi thử hôm nay cho thím Liêu nghe, nói rằng Diệp Phúc Sinh môn Toán điểm cuối bảng, như một học sinh tiểu học vậy, muốn thi đại học thì phải học lại từ cấp hai, đợi đến lúc đậu được chắc phải 25, 26 tuổi, lúc đó Tạ Tiểu Ngọc đã tốt nghiệp đại học, hai người chắc chẳng thể chịu nổi mà ly hôn sớm thôi.

 

Thím Liêu vừa từ nhà mẹ về, đang tức tối không chịu nổi. Vì sao tức giận? Bởi con dâu nahf họ Liêu là Triệu Hà đã được đón về, bên nhà mẹ đẻ bà náo loạn như động đất.

 

Mẹ chồng Triệu Hà không đồng ý ly hôn, nói sẽ bẻ gãy chân Triệu Hà xem cô có chạy được không. Còn cháu trai bà lại kiên quyết muốn ly hôn, nói sống ép buộc chỉ là tai họa cho cả hai, nhất định phải ly dị.

 

Nghe tin này, thím Liêu mới phần nào yên lòng. Bà từ khi còn trẻ đã thích so bì với Cao Phân, lúc nào cũng muốn thắng một bậc. Bà chạy sang nhà Cao Phân, kể rằng Phúc Sinh môn Toán nộp bài trắng.

 

Bà còn nói: “Tiểu Ngọc thật sự thông minh, môn Toán đứng nhất lớp, biết đâu nhà trường cho cô ấy thi thử năm nay, nếu Tiểu Ngọc thi đậu, Phúc Sinh nhà bà biết làm sao?”

 

Cao Phân cười lạnh: “Liêu Hồng Trà, chúng ta so xem ai sống tốt hơn. Ít nhất nhà tôi Phúc Sinh và Tiểu Ngọc không ly hôn, hai người đi học, Tiểu Ngọc lại đứng nhất lớp, chỉ mới tuần đầu thôi mà, chẳng lẽ Phúc Sinh sau này lại không tiến bộ à? Còn nhà bà thì sao? Nhìn cha bà, con rể thứ hai nhà bà, haizz, thành trò cười cả làng rồi. Cậu cháu họ Liêu Đại Dân còn có khí phách hơn cô nữa!”

 

Thím Liêu mất mặt, lặng lẽ rút lui.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Nhà họ Liêu thì, cuối cùng mẹ chồng Triệu Hà cũng không cản được con trai, để hai người ly hôn. Ở phòng đăng ký kết hôn, sau khi ly hôn xong, Liêu Đại Dân quay lưng bước đi không ngoảnh lại, Triệu Hà không ngờ, sau cải cách mở cửa, Liêu Đại Dân làm ăn phát đạt, công việc tiến đến thành phố tỉnh lỵ. Cô ôn thi lại ba năm mới đậu đại học, sau khi được phân công việc, đến thập niên 90 gặp phải sóng gió sa thải, khi đi xin việc thì lại trùng hợp vào công ty của Liêu Đại Dân, lúc đó cảm xúc dâng trào không nói nên lời.

 

Sau khi Liêu Đại Dân đi làm kinh doanh, anh ta giữ mối quan hệ mật thiết với Lương Phù, sau này không biết vì sao mà làm mất lòng Diệp Phúc Sinh, phá sản, vợ cả và nhân tình đều bỏ đi, nhưng đó là chuyện sau này.

 

Ly hôn xong, Liêu Đại Dân không nói câu nào với Triệu Hà, con gái cả của thím Liêu, tức giận, chặn Triệu Hà ở cổng phòng đăng ký, mắng nhiếc một trận rồi mới để cô đi.

 

Kết thúc kỳ thi là cuối tuần, chưa kịp có kết quả các môn khác, Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh đã về làng, Cao Phân nhờ người gửi thư đến trường báo tin chị dâu sinh con.

 

Cô cùng Phúc Sinh đi cửa hàng hợp tác xã mua ít đồ dinh dưỡng, long nhãn, đường nâu, những thứ này cần tiền và tem phiếu, Tạ Tiểu Ngọc đều có đủ, còn có phiếu vải, mua vài thước vải bông chất lượng tốt để may quần áo cho bé, còn mua một cuộn gạc dày, làm tã giấy thấm hút tốt.

 

Đi ngang qua cổng làng, thấy dọc hàng thịt heo hôm nay cũng khá, mua hai cân sườn, rẻ hơn thịt, lại mua thêm hai cái chân giò.

 

Về đến nhà, Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh mang cả đống đồ vào phòng chị dâu Diệp, Giang Táo Hoa mới sinh hôm qua, là con gái. Ở làng, sinh con đều thuê bà đỡ về nhà đỡ đẻ, chị dâu Diệp sinh con thứ hai, rất thuận lợi.

Loading...