Cao Phân mỗi nửa tháng đều nhận được thư tay của Phúc Sinh.
Ngày nhận thư luôn là ngày bà mong chờ nhất.
Nhưng điện thoại thì đây là lần đầu tiên.
Vì thôn Đại Hà không có điện thoại, người mang tin nhắn nói với bà:
“Con dâu bác nói, cô ấy với Phúc Sinh đều rất khỏe, chỉ là nhớ bác quá nên muốn gọi điện thoại trò chuyện, bảo bác đừng lo lắng gì cả.”
Dù được dặn dò vậy, nhưng đêm đó Cao Phân vẫn thấp thỏm không ngủ được.
Sáng sớm hôm sau, bà đã đến trước cửa hợp tác xã ngồi chờ, mãi đến trưa, khi điện thoại vừa đổ chuông là bà lập tức bắt máy.
Nhưng điều mà bà hoàn toàn không ngờ đến…
Chính là Tạ Tiểu Ngọc nói: Ở Bắc Kinh, họ đã tìm thấy ông bà nội của Phúc Sinh.
Cha của Phúc Sinh không phải đã quay về Bắc Kinh.
Nên… chồng bà không phải là người vứt bỏ vợ con, mà là… thực sự mất tích.
Cao Phân nhất thời muốn òa lên khóc.
Tạ Tiểu Ngọc vội an ủi qua điện thoại:
“Mẹ ơi, ít ra thì tụi con cũng đã tìm được ông bà nội của Phúc Sinh rồi. Họ rất muốn gặp mẹ. Họ bảo nếu mẹ không có thời gian, thì hai người họ sẽ về thôn Đại Hà, nhưng lại sợ làm phiền mẹ quá, nên nhờ con hỏi trước ý mẹ. À đúng rồi, họ còn gửi ba trăm sáu mươi đồng, nói là phần sính lễ bù cho mẹ.”
Tạ Tiểu Ngọc tỉ mỉ kể lại quá trình nhận người thân qua điện thoại.
Cao Phân nghe xong, lòng chua xót, nghẹn ngào nói:
“Hai ông bà lớn tuổi rồi, vẫn còn nghĩ cho mẹ như vậy… Vậy mẹ sẽ lên Bắc Kinh, để mẹ đến đó là được rồi.”
Cao Phân định thời gian lên Bắc Kinh đại khái, nói là sau khi mua vé xong sẽ gọi điện lại báo.
Tạ Tiểu Ngọc định ngày mai sẽ đến báo tin vui này cho bà nội Chu.
Nhưng đến bữa tối hôm đó, cô lại nằm mơ.
Trong mơ, ở Lạc Thành phát hiện ra một ngôi mộ cổ – là lăng mộ của Đại hoàng tử thời Chu.
Do từng phạm tội mưu phản nên ông không được mai táng trong hoàng lăng, mà bị chôn tại Lạc Thành – phong địa của ông.
Giai đoạn lịch sử ấy vốn đã gây tranh cãi, dã sử có ghi lại rằng Đại hoàng tử là bị Tam hoàng tử hãm hại.
Vì vậy, việc phát hiện ra ngôi mộ này có giá trị khảo cổ rất lớn.
Trong giấc mơ, cảnh tượng vẫn nửa hiện đại, nửa cổ đại.
Ở thời cổ, sau khi Đại hoàng tử chết, Thập nhất Hoàng tử cùng mẹ sinh ra với ông bị đưa tới Lạc Thành từ khi còn nhỏ.
Bên cạnh Thập nhất Hoàng tử, đột nhiên xuất hiện một vị mưu sĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nguoi-chong-hung-du-la-nguoi-xuyen-tu-co-dai-den/29-2.html.]
Dưới sự phức tạp, hiểm độc của triều chính, chính vị mưu sĩ này đã giúp Hoàng tử nhỏ sống sót qua nhiều kiếp nạn.
Ngôi mộ của Đại hoàng tử, chính là do mưu sĩ ấy lựa chọn.
Lúc ấy Thập nhất Hoàng tử còn nhỏ, ngây thơ hỏi:
“Thưa tiên sinh, sao lại chôn huynh trưởng của ta ở nơi này?”
Người mưu sĩ ấy không trả lời.
Tạ Tiểu Ngọc trong mơ vẫn luôn đi theo ông.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Đến nửa đêm, lúc không người, ông lẩm bẩm, nói bằng tiếng của người hiện đại:
“Dã sử có ghi lại… Mong là sau này đội khảo cổ sẽ tìm thấy mộ của Đại hoàng tử. Nếu họ đào được mộ ấy, thì cũng sẽ đào thấy xác của ta. Dù sao cũng để A Phân biết, ta không phải không giữ lời hẹn mà bỏ rơi nàng, Chỉ là ta c.h.ế.t rồi… Hồn phách xuyên về cổ đại, chỉ e không thể trở lại nữa… Chỉ mong A Phân… đừng đợi ta quá lâu…”
Tạ Tiểu Ngọc: …
Đó là cha của Phúc Sinh.
Ông ấy… đã xuyên về thời cổ đại rồi.
Vậy nghĩa là, ở hiện đại… ông ấy thực sự đã chết…
Trong lòng Tạ Tiểu Ngọc nghẹn ngào.
Nếu Phúc Sinh, mẹ chồng cô, hay bà nội Chu biết chuyện này, không biết họ sẽ đau lòng đến nhường nào…
Nửa sau của giấc mơ, có một hộ nông dân ở vùng ngoại ô Lạc Thành đào được vài đồng tiền xu.
Đội khảo cổ địa phương đến điều tra, phát hiện ra một ngôi mộ có quy mô khá lớn, nghi ngờ là lăng mộ của Đại hoàng tử thời Chu – người chỉ xuất hiện lác đác trong ghi chép lịch sử.
Chuyện này còn được đưa tin trên thời sự.
Sau khi tin tức phát hiện mộ cổ được đưa lên báo, trong mơ, Tạ Tiểu Ngọc thấy được cảnh Diệp Tiêu Long xin nghỉ phép, lén lút đến Lạc Thành.
Nhân lúc đội khảo cổ vẫn chưa khai quật diện rộng, ông ta đã lén đào lấy bộ hài cốt của cha Phúc Sinh từ trong mộ ra và đem đi chỗ khác.
Chính lúc đó, Tạ Tiểu Ngọc giật mình tỉnh giấc vì sợ hãi.
Cô suy đoán rằng cha của Phúc Sinh đã c.h.ế.t nơi đất khách, sau khi xuyên về cổ đại đã chọn nơi bản thân từng bị hại ở đời sau làm nơi chôn cất Đại hoàng tử.
Bằng cách này, ông hy vọng hậu nhân có thể tìm ra hài cốt của mình.
Cha của Phúc Sinh đã c.h.ế.t hai mươi năm rồi, hài cốt hẳn là nằm trong tầng đất phong phía trên mộ.
Cho nên, chỉ cần đào được mộ Đại hoàng tử, thì sẽ tìm thấy hài cốt của ông trước.
Hơn nữa, bên cạnh hài cốt, còn có một thẻ công tác rơi vãi – thứ có thể chứng minh thân phận của ông.
Chiếc thẻ đó đến nay vẫn chưa mục nát.
Chỉ là… Diệp Tiêu Long làm sao biết được vị trí chính xác của hài cốt cha Phúc Sinh?
Vậy thì, cái c.h.ế.t của cha Phúc Sinh dù không trực tiếp do ông ta ra tay… nhưng chắc chắn có liên quan.